Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Làm dâu được 1 ngày đã bị mẹ chồng đánh đuổi, 5 năm sau mới hiểu ra sự tình

KENHPHUNU.COM  | 22:00 , 19/12/2016
Làm dâu được 1 ngày đã bị mẹ chồng đánh đuổi, 5 năm sau mới hiểu ra sự tình

Tôi chỉ biết khóc và nói lời cảm ơn với bà mẹ chồng mà tôi mới chung sống được có 1 ngày. Nếu không có bà ra tay kịp thời, có lẽ số phận của tôi giờ không biết trôi về đâu nữa.

App hoa anh đào

Tôi là gái quê chân ướt chân ráo lên thành phố, không quen ai, cũng chẳng có bà con thân thích nào ở đây. Tôi được một người trong làng giới thiệu lên thành phố làm trong một nhà hàng của gia đình họ, thế nên khi lên đây, tôi đi thẳng đến nhà hàng đó. Họ cho tôi một phòng bé tí cạnh bếp, bảo rằng vì tôi mới lên không quen ai nên có thể ở lại đó trông nhà hàng cùng mấy người nữa rồi dậy làm việc luôn cho tiện.

Mới lên thành phố, thấy được đối xử tốt như thế tôi cũng mừng. Nhưng không ngờ sau 1 đêm ở lại đó, tôi mới thấy đời không như là mơ. Ở cùng với tôi trong nhà hàng đó có 2 người trông xe và một đầu bếp. Họ cứ cố tình lảng vảng cạnh phòng tôi rồi gõ cửa đòi vào, tôi phải nói rằng tôi quen chủ quán và sẽ mách chủ thì họ mới tha cho tôi. Sau đêm đó, tôi kể với một chị phục vụ và chị này thương tình cho tôi về ở ké phòng chị cho đến lúc tìm được nhà trọ.

Thế rồi tôi cũng trụ được ở thành phố 3 năm, sau đó tôi xin được đi học may rồi góp vốn mở một hiệu may nhỏ. Ngày đó, không biết duyên số run rủi thế nào tôi lại gặp được Phong. Anh từ tốn và rất đàn ông, hơn nữa, Phong có công việc ổn định và có nhà ở thành phố. Ngày Phong ngỏ lời yêu tôi, tôi sung sướng đến phát điên vì không nghĩ rằng một người như mình lại lấy được một người chồng tử tế như Phong. Tôi báo cho bố mẹ tôi biết và họ rất vui, họ khuyên tôi nên sống biết điều với nhà chồng và sinh ngay một đứa con để giữ chân chồng.

Nào ngờ đám cưới xong mới được 1 ngày thì tôi gặp chuyện. Hôm đó chẳng hiểu sao mẹ chồng tôi rất giận dữ, bà bảo tôi nấu ăn không đúng ý bà rồi lấy chổi đánh tôi, đuổi tôi ra khỏi nhà. Tôi sốc lắm, nhưng thấy mẹ chồng quá hung dữ, bà giống như đang nổi cơn điên vậy, bà nói rằng tôi hãy cút đi, nếu còn bén mảng đến nhà của mẹ con bà thì hãy xem chừng. Bà bảo tôi là nguyên nhân chính khiến cho con bà xa lánh bà. Nói xong, mẹ chồng tôi chạy vào bếp lấy con dao ra đuổi đánh. Nhưng cũng lạ là trước khi đuổi tôi đi, mẹ chồng tôi vứt cho tôi một cái túi vải. Tôi thấy bà điên lên thì sợ quá nhặt lấy cái túi rồi chạy mất. Đến khi định thần lại, tôi mới giở ra thì thấy trong túi toàn vàng và tiền, có lẽ đây là số tiền vàng hôm đám cưới.

Tôi định bụng sẽ gọi điện cho chồng kể sự tình nhưng không hiểu sau điện thoại của Phong không thể liên lạc được. Tôi mấy lần cố tình tìm về nhà nhưng đều thấy mẹ chồng tôi cầm dao đứng trước cổng. Tôi khóc tu tu, thương cho phận mình, chưa được hưởng hạnh phúc đã phải chịu cảnh bơ vơ, đến chồng cũng không được gặp, tưởng ở gần đó vậy mà không thể nào liên lạc được.

Được khoảng 1 tháng thì tôi nghe người ta kháo nhau tin Phong bị bắt vì buôn bán người sang biên giới. Tôi rụng rời tay chân, khi đó tôi có về nhà chồng để xem xét tình hình nhưng nhà Phong đã bị bán và mẹ chồng đã không còn ở đó nữa rồi. Tôi vẫn không biết gì cho đến khi những người hàng xóm nói rằng, có khi cô con dâu mà không ôm tiền bỏ trốn thì cũng bị bán qua biên giới luôn rồi. Nghe xong, tôi mới hiểu ra lý do vì sao mẹ chồng tôi hôm đó đột ngột nổi điên rồi đuổi đánh tôi vô lý như vậy. Tôi hỏi mọi người xung quanh nhưng không ai biết được bà đã đi đâu.

Sau đó, tôi tiếp tục nghề may của mình, dùng số vàng, tiền mẹ chồng tôi đưa mở một hiệu may nhỏ rồi lấy chồng. Chồng tôi cũng yêu thương tôi và có kinh tế khá. Hôm đó tôi thấy ti vi chiếu một chương trình nói về những người ăn xin và tôi thấy mẹ chồng tôi đang ngồi ở một khu chợ nghèo nàn, xung quanh toàn những người ăn xin khác. Tôi lặng người, sao mẹ chồng của tôi lại ra nông nỗi này cơ chứ? Trong khoảng thời gian sau đó, tôi lục tung cả thành phố lên để tìm bà nhưng không thấy.

Sau cùng, tôi tìm đến các khu chợ nghèo và có lẽ số phận run rủi thế nào đó mà tôi thấy bà ngồi một mình ở góc chợ, đang đếm số tiền lẻ trên tay. Nhìn thấy mẹ chồng, tôi quỳ xuống ôm lấy chân bà rồi cảm ơn rối rít. Mẹ chồng tôi nhìn thấy tôi thì cũng sốc, bà bảo sao tôi lại tìm được bà? Hỏi tôi dạo này sống thế nào, bà nói rằng bà xin lỗi vì ngày trước đã hành động như thế. Bà nói với tôi rằng bà xin lỗi vì đã vu cho tôi tội ăn cắp vàng rồi bỏ trốn nhưng chỉ có cách đó thì Phong mới tin chuyện tôi bỏ đi.

Tôi chỉ biết khóc và nói lời cảm ơn với bà mẹ chồng mà tôi mới chung sống được có 1 ngày. Nếu không có bà ra tay kịp thời, có lẽ số phận của tôi giờ không biết trôi về đâu nữa. Tôi muốn đón bà về nhà chăm sóc, bà bảo ừ, nhưng bà nói rằng để 1 tuần nữa rồi bà đi. Tôi tin lời mẹ chồng, trở về nhà rồi 1 tuần sau quay lại, nhưng một lần nữa, mẹ chồng tôi đã không cho tôi làm điều gì đó cho bà. Khi tôi trở lại, những người xung quanh nói rằng mẹ chồng tôi đã lên cơn đau tim đột ngột nên đã qua đời 3 ngày trước. Tôi ngồi đó trước mộ bà, những giọt nước mắt hối hận cứ thế thi nhau chảy.

Nguồn: St

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep