Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Mẹ chồng keo kiệt thích ăn ngon, cứ canh me khi nào vợ chồng tôi nấu cơm là chạy sang xin

KENHPHUNU.COM  | 21:00 , 25/01/2017
Mẹ chồng keo kiệt thích ăn ngon, cứ canh me khi nào vợ chồng tôi nấu cơm là chạy sang xin

Chồng tôi là con trai út trong gia đình nên bố mẹ bắt phải ở cùng chứ tôi chẳng thích thú gì khi sống gần bố mẹ chồng. Bởi tôi biết hầu như những người con dâu nào sống gần bố mẹ chồng dù tốt mấy cũng chẳng được coi trọng quý mến như những người con ở xa thỉnh thoảng đến, vừa được tiếng vừa được miếng gói to gói nhỏ mang về.

App hoa anh đào

Để bố con được hòa thuận nên vợ chồng tôi xây một căn nhà ngay cạnh bố mẹ và ăn riêng luôn coi như chẳng dính líu gì đến ông bà. Tưởng mọi thứ sẽ đơn giản như tính toán của vợ chồng tôi nhưng thực tế lại không phải như vậy.

Cứ mỗi lần tôi nấu món gì bốc mùi thơm là chỉ một lát sau mẹ chồng đã mang bát sang và hỏi:

- Con nấu món ăn lúc nào cũng ngon ngửi mùi là mẹ biết mùi rau cần xào thịt bò rồi, cho bố mẹ một bát được không?

'

ảnh minh họa

Tôi chỉ biết vâng dạ rồi múc cho bà chứ nào dám nói từ gì, chỉ nghĩ bụng bà ăn con cháu bớt mồm bớt miệng đi, cái bát của bà đâu có nhỏ múc một phát hết 2/3 chỗ rau tôi xào còn 1/3 thì 4 người nhà tôi ăn cầm chừng, thấy các con liếm môi thòm thèm chồng tôi chửi:

- Em tiết kiệm vừa vừa chứ làm ra tiền để ăn chứ để tiết kiệm đâu mà lần nào cũng mua được tí rau tí thịt khiến các con liếm đến sạch bát khỏi phải rửa luôn kìa.

- Em xào chưa xong mẹ anh đã mang cái bát tô sang xin mất hơn một nửa rồi thì còn là mấy mà ca thán chứ.

- Vậy à.

Lần sau rút kinh nghiệm tôi không phi hành tỏi cho thơm nữa mà đổ tất cả vào nấu cho bà khỏi ngửi thấy, vậy mà mũi bà thính lắm, bà canh lúc cá kho vừa xong rồi mang đĩa sang:

- Mẹ kho thế nào cũng không ngon được như con, bố mày ăn mặn lắm thôi múc cho ông ấy một nửa chỗ đấy cũng được.

Lời nói của bà như ra lệnh bắt buộc tôi có nghĩa vụ phải cho ông bà thì phải, một điều nhịn chín điều lành tôi ngoan ngoãn gắp ra đĩa cho bà mấy con cá ngon nhất con gầy còm để lại cho chồng con ăn tạm vậy.

Phải bố mẹ tôi già cả ốm đau bệnh tật không làm ra tiền thì vợ chồng chúng tôi chắc chắn phải phụng dưỡng mỗi ngày. Đằng này ông bà mới ngoài 50 tuổi khỏe như voi, mỗi ngày chạy chợ của ông bà bằng lương một ngày của vợ chồng tôi vậy mà chẳng bao thấy bà dám mua thứ gì ngon cho ông bà ăn, nên tôi cũng chẳng mong bà cho cháu gói kẹo tấm bánh bao giờ cả, chỉ mong bà đừng mang bát sang xin thức ăn mỗi ngày nữa mà hãy để cho con dâu có món gì ngon sẽ tự mang biếu bố mẹ chồng. Nhiều lần tôi muốn nói ra những lời từ đáy lòng đó nhưng tôi không thể vì sợ ông bà giận dỗi nên đành thôi.

Chỉ còn mấy ngày nữa là Tết năm nay các anh chị không ai về ăn Tết ở nhà mà chỉ có một người bác là chị của bố chồng về quê ăn Tết với chúng tôi. Mẹ chồng tỏ vẻ không thích lắm, muốn đuổi bác ấy về sớm nên cố tình không muốn nấu cơm cho bác ấy ăn để rồi ngày 3 bữa bác ấy đều ăn ở nhà tôi. Thấy bác đối xử với vợ chồng tôi rất tốt nên tôi không có cớ gì mà từ chối đãi bác vài bữa cơm. Bác ấy sang nhà tôi than thở:

- Bố mẹ chồng cháu keo kiệt bủn xỉn lắm. Từ ngày cháu chưa về làm dâu, mỗi lần bác về toàn phải đi ăn quán hoặc đến nhà bạn bè ăn ông bà ấy chẳng mặn mà đón tiếp bác đâu. Đợi bữa cơm của chúng nó bác chắc chết đói. Tưởng thời gian trôi đi họ sẽ thay đổi nào ngờ vẫn chứng nào tật đấy.

Nhìn bác buồn lắm nhưng cũng chẳng dám góp ý để bố mẹ tôi biết đường mà sửa. Cho đến ngày đầu tiên của năm mới gia đình tôi tổ chức mâm cơm mời bố mẹ và bác sang ăn. Khi ăn cơm xong bác rút trong ví ra một sấp tiền và bảo:

- Mai bác phải trở lại quê rồi chẳng có cái gì để cảm ơn những bữa cơm ngon và sự đón tiếp nhiệt tình của các cháu nên bác có 10 triệu lì xì các cháu.

Mẹ tôi há hốc mồm khi nhìn thấy khoản lì xì khủng quá, bố chồng tôi ghen tị nói:

- Thế phần của vợ chồng em đâu chị.

- Tôi cố tình ở thêm vài ngày nữa để xem thái độ hai em đối xử với chị như thế nào để chị sẽ cho tiền làm lại nhà nhưng thật không ngờ chị về gần 10 ngày trời mà đãi chị được bữa cơm với mấy con tép kho món canh rau ngót nấu xuông. Các em làm chị thất vọng quá, hãy học hỏi nhiều ở hai đứa con tốt bụng đi em ạ. Sống ki bo quá sẽ khổ cả đời đấy.

Lời bác nói làm bố mẹ chồng tôi không nói được gì, để rồi mỗi khi trời mưa đến ông bà ngồi hứng nước từ trên mái nhà chảy xuống lại thấy tiếc khoản tiền người chị định cho. Đó quả là bài học đắt giá cho tính keo kiệt chỉ biết ăn của người như bố mẹ chồng tôi, hi vọng sang năm mới ông bà sẽ sửa được cái tính đó và quan trọng đừng canh me để mang bát sang xin thức ăn nhà vợ chồng tôi nữa.

st

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep