Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Anh muốn ngoại tình ư? (5)

KENHPHUNU.COM  | 08:00 , 19/04/2015
Anh muốn ngoại tình ư? (5)

Nga cứ suy nghĩ mãi về những việc xảy ra gần đây, rõ ràng là có chuyện gì đó từ gia đình C, khiến cả nhà họ thay đổi thái độ với Ken. Cô gọi điện hẹn gặp Hạnh - vợ Bình ra ăn trưa ở một quán cơm văn phòng gần cơ quan. Hạnh rất ngạc nhiên khi nghe cô gọi, con bé nhận lời ngay...

Ken bỏ điện thoại xuống, ở đầu kia anh ta cũng cúp máy ! Nga quay lại dặn chị hai là không cho thằng bé nói chuyện với Ba nó nếu cô không có nhà. Cô lên phòng, Ken đang xem hoạt hình, cười re ré. Nga tắm gội xong ra ngồi chơi với con, dở khăn ra lau tóc.... thằng bé xem hết phim chuyển kênh thời sự, xong quay qua hỏi :

- Con đ. là con gì hả Mẹ ?
- Làm gì có con đó !
- Nãy Ba nói Mẹ vậy mà...
- Ba đùa bậy thôi, Mẹ la Ba rồi, con cũng không được nói từ đó đâu đấy nhé !

- Mẹ, Bà nội hỏi con có thích về ở với ông bà không, bà cho con vào học trường Quốc tế, có máy lạnh....
- Bà hỏi lúc nào ?
- Lần trước... hôm nào con quên rồi...
- Con có thích vậy không ?
- Con ở đâu có Mẹ thôi....

Nga cứ suy nghĩ mãi về những việc xảy ra gần đây, rõ ràng là có chuyện gì đó từ gia đình C, khiến cả nhà họ thay đổi thái độ với Ken. Cô gọi điện hẹn gặp Hạnh - vợ Bình ra ăn trưa ở một quán cơm văn phòng gần cơ quan. Hạnh rất ngạc nhiên khi nghe cô gọi, con bé nhận lời ngay...

Nga đến đúng giờ, chọn một bàn ngay góc trong kín đáo, quán giờ này chưa đông khách, cô ngồi xuống chiếc ghế nhìn ra ngoài cửa. Thói quen đến đúng giờ làm Nga có thời gian suy nghĩ về "đối tác" và những gì cần nói. Hạnh và Bình chơi với nhau từ khi học lớp 1. Hai đứa gắn bó như chim câu đến lớn, cùng đi du học ở Sing. Sau khi về, Bình vào làm cho một công ty quảng cáo, Hạnh thì làm kế toán ở một tập đoàn chuyên về nhà hàng - khách sạn. Tụi nhỏ cưới sớm, ngày cô ra khỏi nhà C, Hạnh đang mang thai 5 tháng. Hơn hai năm rồi không gặp, thỉnh thoảng có nghe chị Hai nói hai vợ chồng nó có đến đón Ken đi chơi...

- Em chào chị, chị chờ lâu không ? - Nga giật mình khi nhìn "cô em bạn dâu" kéo ghế ngồi đối diện mình... con bé Hạnh xinh xắn ngày nào giờ thành bà nội trợ rồi, quần đen, áo thun đen, tóc tai bết mồ hôi và.... bụng bầu lum lúp....
- Bầu nữa ? Không sợ sao em ?
- Vâng, sợ chứ chị, em sinh bé Thảo khó quá mà, nhưng Mẹ anh Bình cứ nói hoài, thôi thì sinh luôn rồi nghỉ - con bé lấy khăn giấy thấm mồ hôi, thở mệt nhọc trả lời.

Thức ăn được mang ra, Nga nhìn con bé lau muỗng, đũa mà buồn, hai đứa bạn bè và yêu nhau hơn 20 năm, đến giờ cũng chỉ thế này thôi...

- Ăn đi em, quán này ăn được lắm, em siêu âm chưa ?
- Gái nữa chị ạ...
- ....Vậy là phải sinh nữa sao ?
- Không đâu chị, dù Ba Mẹ chồng buồn lắm, thấy em là Mẹ thở dài. Nhưng em không sinh nữa đâu, anh Bình cũng không muốn.
- Ừ, vất vả lắm em, hai gái là tốt mà, có đọc bài báo "muốn hạnh phúc nên sinh 2 con gái" chưa ?
- Hihihihi, em đọc rồi chị... chắc tác giả cũng có 2 gái !
- Heheheh... có thai lần này có vẻ mệt quá hả ? Công việc thì sao ?
- Vâng chị. Em nghỉ làm rồi, sinh bé Thảo được mấy tháng em nghỉ luôn.
- Sao lại thế, dù không cần tiền, cũng phải bám lấy công việc chứ, công việc là cứu cánh mà....
- Cần chứ chị, nhưng con bé ốm hoài, Mẹ chồng thì đi suốt, Ba nghỉ hưu, việc nhà chả ai lo....
- Việc nhà thì thuê người, mắc gì phải nghỉ.
- Mẹ bảo nhà giờ chả còn ai, thuê làm gì. Giờ tìm giúp việc cũng khó, em nhờ Trung tâm, ai đến bà cũng chê.... giúp việc không có nên việc gì cũng đến tay em, chả đi đâu được cả...
- Trời đất, nhà 5 tầng lầu, em sao làm nổi, con Hà có phụ em không ?
- Hihihi chị biết cô ấy mà, lười và ở dơ kinh khủng. Anh Bình cũng phụ em, nhưng ảnh cũng phải làm việc suốt, việc của ảnh giờ giấc lại thất thường...
- Khổ em rồi, còn bé Thảo ?
- Mẹ kêu gửi trẻ từ khi nó 10 tháng rồi chị. Sáu tháng Mẹ bắt em sai sữa rồi.

Nga không lạ việc này, Ken 4 tháng là bà bắt cai sữa, cô cho con bú đến 22 tháng...

- Thiệt tình, vậy em chỉ ở nhà lo cơm nước thôi ?
- Có được trả lương đâu ạ ! Em mở cửa hàng bán quần áo dưới nhà, vừa có chút tiền, vừa có thời gian đưa đón con, may là bán cũng được chị ạ.
- Vậy cũng đỡ buồn hén, nhưng cực lắm...
- Em không ngại cực, nhưng buồn Mẹ chồng lắm chị ạ. Từ khi em mở ra buôn bán, bà ấy bóng gió rằng không lấy tiền thuê mặt bằng, nên em phải trả tiền điện, nước.... nhiều khi sáng sớm bà đi mất, tiền chợ cũng chả thấy nói gì....
- Chán nhỉ, bà ấy đi đâu ?
- Thì về bên Bà Ngoại, các cậu, các dì đều bên đó mà, thỉnh thoảng ông bà đi du lịch. Hồi này lại đang xây nhà cho vợ chồng anh C... đi suốt thôi.
- À, chị nghe Hà nói anh chồng em mới lấy vợ, có người đỡ cho em rồi !

Hạnh bĩu môi, uống ngụm nước rồi tiếp :

- Đỡ gì chị ơi, chị nghe vụ thằng Thanh chưa ?
- Ừ, nghe nói là con riêng.
- Họ quen nhau từ khi chị còn ở nhà kia, gái BH, nghe nói hát cho quán karaoke, quán nhậu gì đấy. Anh C còn bỏ cả đống tiền làm Album, nhưng không nổi được. 
- Ừ, thành phố mình ca sỹ nhiều như nấm mùa mưa....
- Tết vừa rồi anh chị ấy về nói muốn làm đám cưới, sau đó em thấy ở lại nhà thường xuyên.... Ba Mẹ chọn ngày cưới vào tháng 4,thấy đâu vào đó rồi chị ấy mới báo vụ có con riêng, thằng bé ở với bà Ngoại từ khi mới sinh. Mẹ chồng em nghe xong xuýt ngất, Ba em thì uất phát khóc kia, thế là "chị dâu" lăn ra ngất thật. Anh C làm ầm ỹ, đưa vào viện thì bảo ... bệnh tim. Buồn cười lắm...
- Khổ !
- Sau khi xuất viện, anh C cấm mọi người không nói ra nói vào, bảo là phải cưới.... Ba Mẹ bắt chỉ làm trong nhà thôi, không mời tiệc lớn... rồi chị ấy đưa thằng bé về nhà ở.
- Cô ta bao nhiêu tuổi ?
- Bằng em thôi chị, 28...
- Xem nào, sao bảo thằng con 10 tuổi rồi ?
- Nó 11 tuổi chị, 16 tuổi có thai rồi !
- ... giỏi nhỉ !
- Hihihihi, Mẹ chồng cũng thốt lên thế khi biết tuổi thằng bé !
- Còn trẻ mà, sinh vài đứa cho ông bà...
- Đấy, chuyện này mới động trời nè, chị ấy nói bị bệnh tim, không sinh được, sinh nữa sẽ chết !
- Ôi trời, không được đâu....

Nga thốt lên, vì việc đầu tiên cô nghĩ là con cô, thằng bé sẽ trở thành "của hiếm" .... làm sao đây...

- Ở nhà ầm ỹ mấy tháng nay rồi chị, Mẹ chồng thì tức không ngủ được, Ba chồng giờ tóc bạc trắng đầu, im lặng như cái bóng. Em sợ nhất là bữa cơm chiều, đầy người mà như nhà hoang ấy chị....
- Không còn cách nào sao ?
- Theo em biết là vậy, cũng có thể chị ấy không muốn... không khí nặng nề lắm. Ba với anh C cãi nhau mấy lần rồi, ảnh mới làm thủ tục cho thằng Thanh theo họ ảnh...
- Anh chồng em tốt quá ! Heheheh
- Chị đem Ken về giành gia tài đi chị, Mẹ thấy ảnh bất hòa với Ba, nên đang xây nhà cho ảnh trên phần đất của chị, nghe nói dự trù 9 tỷ... chắc cuối năm nay xong.
- Xây to nhỉ !
- Vâng, hai mặt tiền mà chị, mai mốt làm văn phòng công ty luôn. Việc này Ba cũng la quá trời, Ba hỏi còn Ken thì sao ?
- Bà ấy bán thằng cháu để lấy mảnh đất đó rồi, thắc mắc gì nữa....
- Anh Bình nói, anh C tệ với chị quá nên giờ gặp phải chị Thu... hihihi

Nga cũng cười, mà cũng lạ, cô không hề thấy hả hê, chỉ thấy lo...

- Ba Mẹ em khỏe không ?
- Dạ khỏe, cảm ơn chị. Mấy lần giận Mẹ chồng em cũng đem con về nhà Mẹ ở, nhưng thấy Ba Mẹ cứ buồn lo, anh Bình qua đón em lại về, em không mạnh mẽ được như chị...
- Vậy thì cứ có cảm giác chịu đựng hoài, mệt lắm em. Cũng may Bình nó là đứa tốt.
- Vâng, em cũng chỉ vì anh Bình thôi chị. Anh ấy bênh em lắm ! Có lần anh ấy còn cãi um xùm với Mẹ vì em...
- Sao thế !
- Cuối năm ngoái thằng em trai em cưới vợ, tiệc cưới xong cả nhà chỉ muốn xem sui gia - Mẹ anh Bình đi mừng bao nhiêu...
- Hihihi - Nga cười vì nhà Hạnh cũng khá giả, việc quan tâm xem sui gia mừng bao nhiêu không quan trọng, mà chắc chắn họ muốn đo tình cảm của sui gia với con gái họ ra sao.
- Thằng em trai em xem xong đưa nguyên phong bì đó cho em, lúc đó có anh Bình ở đó, em ngại không mở ra, nhưng bà chị gái em - chị bên Mỹ về đó, bả giật lấy mở ra xem.... 200 đó chị !
- 200 đô sao ? Sang thế !
- Dạ không đâu ạ... 200 nghìn, mà đi hai ông bà nhé !
- Ôi trời !
- Em không nói được câu nào, anh Bình thì giận đỏ mặt tía tai, về nhà ảnh trách Mẹ, hai mẹ con cãi nhau, bà ấy nói "tiền mừng chỉ là hình thức, quan trọng gì, biết nhà vợ mày tham tiền thì tao đi nhiều hơn" ảnh khóc....
- Tội nghiệp vợ chồng em. Hồi Bố rồi Mẹ chị mất, ông bà đến viếng cũng chỉ có mỗi vòng hoa, do công ty ba chồng em đem đến... Thôi ráng đến lúc sinh con xong hai đứa tìm cách ra riêng đi.
- Em cũng tính vậy, tụi em đang dành dụm mua chung cư...
- Sao thế, bên đó còn mấy căn nhà mà,
- Vâng, căn đang ở Mẹ sang tên cho cô Hà rồi, anh Bình được đứng tên căn của Bà Ngoại, nhưng bên nhà đó giờ còn cậu Ba, 3 thằng con của cậu, vợ chồng cậu Út, hai đứa nhỏ.... làm sao ở được chị.
- Ừ, kiểu gì cũng phải ra riêng em ạ, vợ chồng thương yêu nhau là chính, khó khăn chút cũng chả sao...
- Anh Bình quý chị cũng vì thế, mỗi khi có chuyện gì ảnh đều nhắc chị. À, hồi này Mẹ cũng hay nhắc đến chị đấy.
- Hehehehe, kể tội chị à ?
- Không ạ, toàn khen ! Vì không hài lòng dâu mới, nên hơi chút là "Cái Nga nó hay thế này, Nga nó không làm vậy"... Mẹ khen chị dạy Ken tốt lắm...
- Mỗi người mỗi khác mà em, Mẹ chồng em tính khí vậy, khó ai chịu được lắm.
- Có đó chị, giờ lại sợ vợ anh C, hihihihi, hơi một tý là chị ấy... đau tim, cả nhà im re hết. Cũng đáng lắm...
- Cái con bé này, hả hê sao ?
- Em chả biết, nhiều khi em nghĩ, họ quá đáng với chị nên giờ chịu vậy cũng không lạ !

Hai chị em đã ăn xong, ngồi uống trà, ăn trái cây, và nói xấu nhà chồng đủ kiểu. Nga đã hiểu lý do vì sao bên nhà họ lại bắt đầu vồ vập Ken. Thằng bé bây giờ là độc tôn, là duy nhất... tưởng là đã yên, nhưng thật ra chỉ là sự yên tĩnh thường thấy trước những cơn bão lớn... 

- Sao "nó" không chịu sinh nhỉ, hay nói Mẹ chồng em khuyên C kiếm người khác đẻ đi, cứ nhăm nhăm con chị làm gì.
- Trời, anh C giờ sợ chị ấy một phép, chị ấy ở không mà có làm gì đâu, suốt ngày đi theo ảnh. Ở công ty thì kiểm tra nhân viên, ăn trưa, ăn tối đều đi chung, hôm nào chị ấy ở nhà thì anh C cũng phải về nhà đúng giờ. Về trễ là chị ấy ngất... hihihi, vào viện hoài thôi chị...
- Hay nhỉ....
- Xài tiền khủng khiếp luôn, có hôm Mẹ than chị lấy tiền cho lung tung, chị ấy nói thấy người ta khổ, nên cho. Hôm trước chị ấy đi về dừng lại ở cửa tán dóc với hàng xóm, thấy con nhỏ gần nhà đi chợ về, chị ấy hỏi xe đâu không đi mà đi bộ ? Nhỏ đó nói phải cầm xe máy để đóng tiền học cho con, thế là chị ta quay vào lấy giỏ rút 10 triệu cho, kêu khỏi trả, xong còn chụp hình với nhỏ đó để bỏ lên FB... Mẹ ở tầng lửng thấy chạy xuống nhưng không kịp. Mẹ phát ốm vì tiếc của...
- Heheheh... thôi chị phải về làm việc. Em về cẩn thận nhé. Giữ gìn sức khỏe, cảm ơn vì đã gặp chị !
- Em phải cảm ơn vì chị đã chịu gặp em ! Chào chị !

Ngày thứ sáu cuối tuần đầu tiên của năm học mới, Nga bị ốm, cô xin về từ trưa, húp bát canh Dì nấu, nuốt viên thuốc rồi lên phòng nằm, Nga nhắn tin nhờ chị gái lúc về ghé đón Ken giúp... Nga đã "bồi dưỡng" cho cô bảo mẫu khối lớp Ken học một ít gọi là, nhờ cô ngó chừng giúp Ken vào giờ tan trường, ngoài Mẹ và Bác Hai thì không ai được đón bé nếu Mẹ không dặn trước.

Gần 5 giờ Ken bước vào, chào Mẹ với vẻ mặt bí xị, rồi thay đồ vào nhà tắm rửa ráy, đó là thói quen mà Nga dạy con..., thằng bé ra ngồi xà xuống gần Mẹ, Nga hỏi con trưa nay trường cho ăn gì, học có vui không....

- Bác Hai đón con trễ hay sao mà cái mặt thế kia ?
- Dạ không, Bác Hai đón con ra, nhưng Ba chở con về...

Nga nhỏm đầu dậy :

- Vậy Ba đâu ?
- Ba ở dưới nhà....
- Sao con không xuống chơi với Ba ?
- Dạ thôi, Ba hôi mùi bia.... nói chuyện kỳ lắm.... Ba nói chở con về Bà nội, con nói phải về lấy quần áo đã... con không muốn đi đâu....

Lại còn thế nữa, hắn đón lỏng thằng bé để đem về bên đó mà không báo với cô.... Nga nghe tiếng la hét phía trước dưới nhà. Vuốt và kẹp lại mái tóc bù xù, thay bộ đồ mặc nhà, Nga xuống xem chuyện gì, đầu cô vẫn đau quá.... Nga thấy hắn đang đi qua đi lại trong sân, chị Hai đứng chắn ngay hành lang, Dì thì ngồi trên ghế ở góc sân...

- Chị kêu Ken xuống đây cho em, không thì cho em lên đó gặp nó....
- Mày mới chở nó về đó thôi, nó không muốn gặp mày trong bộ dạng này, mày say rồi về đi, lúc nào tỉnh táo thì nói chuyện với nó, đừng có làm nó sợ ....

Nga gỡ tay chị đang vịn hành lang, cô bước ra, dựa vào góc tường nhìn hắn, mặt mày đỏ gay, hùng hổ đi qua đi lại....

- Anh nhỏ tiếng thôi, đây không phải nhà anh, cũng không phải nhà tôi....
- Trả Ken lại cho tôi !
- Anh say rồi, đi về đi, lúc khác rồi gặp, nó nói không muốn gặp anh....
- Không cái gì mà không, kêu nó xuống đây... - hắn gào lên !
- Tôi đã nói anh nhỏ tiếng thôi mà, anh về nhà anh mà gào....

Bốp

Hắn nhào lại bạt tai Nga, sẵn đang yếu, lại quá bất ngờ, Nga bị hất vào bức tường bên trái hành lang, ngã ngồi xuống, cô thấy Dì run rẩy đứng lên... hắn cúi xuống xiết hai bàn tay vào cổ Nga, nhấc cô lên, Nga quắc mắt nhìn hắn dù không thở được, hắn đập đầu cô vào tường đau điếng :

- Con đ., mày dám đuổi tao à, dám bắt con của tao à ?

Chị Hai kêu lên, túm áo hắn từ phía sau, Nga đưa tay lên bẻ ngược một ngón tay trên bàn tay hắn, đau nên hắn nới vòng siết, cô vùng ra chạy ra đường kêu cứu, nhìn lại thì thấy hắn vừa xô ngã chị cô, chị loạng choạng đứng lên vào nhà gọi điện thoại.... hắn chạy vào, cô nghe tiếng hắn đập phá đồ trong phòng khách... Nga vừa nối cuộc gọi được cho anh trai "H ơi cứu em, C nó tới đánh em", cô vừa nhìn thấy chị hàng xóm nhà đối diện cũng gọi công an thì cổ tay đau điếng, hắn vặn tay cô rồi giật chiếc điện thoại ném xuống.... Nga đưa tay còn lại gỡ tay hắn ra, chạy vào nhà, chị Hai chờ sẵn nên đóng sập cổng lại, móc ổ khóa.... hắn bị bất ngờ, lúc này có vài người nghe ầm ỹ nên lại xem, thế là hắn xé banh áo sơ-mi, đi qua đi lại như thằng điên, gào toáng lên... phân trần :

- Mọi người xem nè, chị em nhà nó đánh tôi, bắt con tôi, giờ khóa cổng lấy xe của tôi....

Nga ngẩng người nhìn hắn qua cổng, cô cay đắng nhận ra việc phải mất hơn 10 năm mới nhìn ra chân tướng một con-người, không gì khốn nạn bằng sự sai lầm đó...

Xem tiếp: Anh muốn ngoại tình ư (6) 

Theo WTT

CHIA SẺ BÀI NÀY
  • tag
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep