Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Anh muốn ngoại tình ư? (6)

KENHPHUNU.COM  | 08:00 , 19/04/2015
Anh muốn ngoại tình ư? (6)

Nga nói chậm, rõ ràng, nhấn mạnh những chỗ cần thiết, dù nước mắt vẫn rơi (từ lúc hắn đánh cô, không hiểu sao nước măt cô cứ chảy mãi...), nhưng cô không khóc.... nói đến đây, cô thấy họ cúi nhìn xuống đất...

App hoa anh đào

Rồi Công an phường tới, chị Hai mở cổng cho họ vào, hắn đổi thái độ rất nhanh....

- Tôi ghé thăm con, họ không cho tôi vào, còn đánh tôi....
- Mày đón con mày ở trường về, ai không cho mày gặp con ? Nhìn tướng mày vậy mày nghĩ ai đánh được mày....

Hắn và chị Hai lời qua tiếng lại, công an mời hai bên lên phường làm việc.... Nga nói chị Hai cứ đi trước, cô thay đồ rồi đi sau....

Lúc này các anh, chị cô cũng lần lượt chạy về, rồi ra công an, chị kế chở cô ra trụ sở CA phường gần đó, họ mời cô lên tầng trên làm việc. Lên hết cầu thang, cô thấy hắn đang ngồi viết tường trình với một anh CA ở phòng trong, cô được đưa ra phòng phía trước rộng rãi :

- Chị có sao không ? Chị uống tý nước đi, rồi viết bản tường trình nhé !

Anh trai Nga cũng vừa lên, nhìn thấy hắn ở phòng trong, anh túm áo nói gì đó, anh CA phải can ra.... 

Nga đang viết tường trình thì Ba Mẹ C cũng vừa lên, sao họ lại biết mà đến đây nhỉ ? (Sau này nghe chị Ba kể lại, khi nghe anh H báo tin thì chị đang giảng bài ở tỉnh, chị gọi cho họ báo "thằng C nó đến nhà đánh em tôi, ông bà lên mà giải quyết không thì các em tôi nó giết thằng khốn đó đấy")

Thấy con mình bị "nhốt" ở phòng trong, họ nhào lại phía Nga, phân trần với anh CA : 

- Cái cô Nga này ác lắm, không cho thằng C gặp con, nên nó mới phải tới nhà đòi....

Nga ngẩng lên nhìn họ, anh công an mời họ ngồi đó sau khi họ tự xưng là người nhà của C... Nga đẩy tờ tường trình về phía anh ta, tay vẫn còn run... anh ta cầm bản tường trình đi vào phòng trong.... cô nhìn họ đang ngồi xuống dãy ghế trước mặt :

- Lẽ ra tôi không nói, nhưng có lẽ chả còn dịp gặp nhau nữa, nên nói luôn ở đây ! Thứ nhất, hôm nay Thằng-con-ông-bà ghé trường đón Con-tôi mà không báo trước, cũng cần nói thêm đây là lần thứ 2 hiếm hoi trong 5 năm từ khi thằng bé đi học nó ghé đón con ! Lần đầu từ khi Con-tôi học mẫu giáo, và lần này nó chực sẵn ở cổng trường, cướp Con-tôi từ chị gái tôi, nên đừng nói là tôi không cho nó gặp con.

- ....Thứ 2, ngoài cái họ ra, thì Ken nó là Con-tôi, bao lâu nay gia đình ông bà có quan tâm đến cháu đâu ? Chẳng qua bây giờ Con-tôi là của quý, ông bà sợ không có người thắp nhang nên mới nhiệt tình như thế, ông bà quên ông bà đã bán cháu rồi sao ?

-.....Thứ 3, từ khi ra khỏi nhà ông bà, mỗi khi Con-tôi hỏi "Sao Ba Mẹ không ở chung ?" Câu trả lời của tôi luôn là "Tại Ba Mẹ không hợp nhau, sau này con lớn chút Mẹ sẽ giải thích cho con hiểu". Chưa bao giờ tôi có bất kỳ nhận xét gì không tốt về Thằng-con-ông-bà trước mặt con tôi, dù Nó chẳng ra gì, nhưng tôi muốn thằng bé hãnh diện về Cha như bao đứa trẻ khác, không thấy thiệt thòi dù Ba Mẹ không sống chung. Nhưng Thằng-con-ông-bà lại gọi điện nói với Con-tôi rằng "Mẹ con là con đ." đó là khác biệt của cái gọi là Giáo-dục-gia-đình đó !!!

Nga nói chậm, rõ ràng, nhấn mạnh những chỗ cần thiết, dù nước mắt vẫn rơi (từ lúc hắn đánh cô, không hiểu sao nước măt cô cứ chảy mãi...), nhưng cô không khóc.... nói đến đây, cô thấy họ cúi nhìn xuống đất...

- .... Thứ 4, hơn 30 năm tôi sống trên đời, chưa bao giờ Bố Mẹ tôi nặng lời với tôi, anh chị em trong nhà chưa ai làm tổn thương tôi, vậy mà Thằng-con-ông-bà lại Dám đánh tôi. Đây là điều mà tôi sẽ không bao giờ tha thứ ! Tôi thề có Bố Mẹ trên trời, cho đến khi nó chết, nó cũng sẽ không được gặp Con tôi !

Gọng Nga đanh lại, họ ngẩng lên nhìn cô tức tối, định nói gì đó nhưng lại thôi, vì anh công an đã quay lại :

- Chị về nghỉ đi... xong rồi.
- Còn hắn thì sao ? Cũng được về ?
- Ah C thì tụi tôi sẽ xử phạt hành chính...

Thật không hiểu nổi...

- Sao lại chỉ phạt hành chính, việc hắn đánh tôi thì sao ?
- Vì thương tích chưa tới 11%, nên chỉ là mâu thuẫn gia đình thôi chị...
- Mâu thuẫn gia đình ? Ai là gia đình với hắn. Hắn xông vào nhà đánh tôi mà các anh chỉ phạt hành chính, sau này ai bảo vệ tôi nữa ?
- Tụi tôi sẽ cấm hắn tiếp cận chị, chị cứ về nghỉ đi đã....
- Như thế nào mới gọi là "thương tích trên 11%" ?
- Là... chấn thương nặng, hoặc gãy tay, gãy chân....
- Đúng là buồn cười....
- Tôi biết là chị bức xúc, nhưng luật là vậy mà chị !

Nga chán nản đứng lên, cô thấy choáng váng quá, đầu đau quá, run rẩy lần xuống hết cầu thang... cô vẫn kịp nghe một tiếng "cộp" trước khi ngất đi.... chắc là do đầu đập xuống đất !!!
19/
Nga tỉnh dậy trong phòng cấp cứu, anh trai và chị gái bên cạnh... cô cứ vừa khóc vừa túm lấy tay anh trai :

- Đừng để nó đánh em, đừng cho nó bắt con em....
- Anh biết, yên tâm đi, nãy ở công an phường thằng Út nó đấm được thằng đó mấy cái rồi, ba má nó với công an phải can ra, con Tr nó cũng chửi họ tan nát luôn....tạm thời nó không dám tới đâu....

Bác sỹ cho Nga đi chụp phim đầu, thử máu.... chứng nhận chấn thương phần mềm, đầu, cổ, tay.... 8%. Nga về nhà lúc 11 giờ đêm, chị Hai nói sau khi ở CA về, "Thằng C nó đứng trước cổng nhà gào thét đòi gặp Ken, anh Hai mày phải gọi công an xuống lần nữa, vậy mà nó vẫn đứng bên kia đường canh cả tiếng sau mới chịu về".

Ngày hôm sau các anh chị lên thăm, họp gia đình, ăn cơm, hàn thuyên để an ủi Nga, điện thoại các anh chị lần lượt đổ chuông, Bà nội Ken gọi.... Tối qua bà ấy đã gọi điện thoại bàn cho Nga, vì gọi di động cô không nghe máy, vừa nghe giọng bà Nga dập máy luôn....chị Ba bật loa ngoài cho cả nhà nghe :

- Chào chị, tôi là bà nội Ken, có thể nói chuyện với chị một chút không ?
- Vâng, Cô nói đi, tôi nghe đây !-
- Nga nó không sao chứ hả chị ?
- Vâng, nhờ thằng con cô, mà giờ con nhỏ đang phát điên....
- Chị thông cảm, cũng vì Nga nó cứng rắn quá, thằng C nó cũng khổ.... Gia đình tôi nghĩ, Nga nó còn trẻ, còn lập gia đình, sinh con, lúc đó con nọ con kia chắc gì đã tốt cho Ken.... chị khuyên nó trả Ken lại cho gia đình tôi đi. Với nhà chị thì chỉ là cháu Ngoại như những đứa khác, nhưng với nhà tôi nó là đứa nối dõi.... nếu được vậy, chị cho tôi xin số tài khoản, tôi sẽ gửi cho Nga một ít để ổn định cuộc sống....

Cả nhà sững sờ nhìn Nga, cô chỉ nhếch môi cười, cô nắm chặt hai tay vào nhau để bớt run rẩy. Chị Ba cắt ngang :

- Không đâu cô, trước đây chị em tôi cứ nghĩ 2 vợ chồng nó chỉ giận dỗi thường tình, nên luôn khuyên nhủ, tạo điều kiện cho tụi nó quay lại... Nhưng sau chuyện hôm qua, gia đình thật giận vì con bé lại chọn một thằng chồng như vậy, và cả nhà ủng hộ quyết định của nó. Còn về Ken, nó là con của Nga mang nặng đẻ đau, nuôi nấng chăm bẵm 8 năm nay. Nỡ lòng nào cô kêu nó bỏ con vì đống tiền của cô ? Gia đình tôi cũng đã nghĩ về chuyện này trước đây, cân nhắc xem làm thế nào là tốt nhất cho thằng bé. Nếu Nga nuôi con, sau này thằng bé lớn, nó sẽ tự tìm về gặp cha nó, với điều kiện thằng đó xứng đáng làm cha. Nhưng giờ nếu trả Ken cho nhà cô, thì làm sao Nga nó còn có cơ hội gặp thằng bé nữa. Vì cô sẽ dạy nó khác rồi, rằng Mẹ mày theo trai bỏ con, rằng mẹ mày bán con vì tiền.... đúng không cô ?
- Chị đừng nói vậy, thằng C nó cũng là cha mà, nó cũng biết dạy con vậy !

Chị Tr giật điện thoại, xen vào :

- Nó là thứ súc sinh, cha gì cái thằng đó ! Tôi nghe nói nó lấy vợ rồi, vậy thì ráng mà rặn một đứa để thắp nhang đi. Vậy nhé, chẳng may có gặp nhau ngoài đường thì làm ơn coi như người dưng đi, cô cũng nói cái thằng khốn đó đừng bén mảng gần gia đình và em gái tôi, tụi tôi thấy nó ở đâu là đánh chết bỏ đó...

Sau đó cách khoảng 5 phút, các anh chị lần lượt... được gọi, với nội dung tương tự...

Nga đến trường dặn tất cả các cô giáo là không cho bên nội được rước Ken dù bất cứ lý do nào, cô cũng cố gắng thu xếp để vào thẳng trường đón con sớm nhất...

Hai tuần sau đó là sinh nhật Ken, Nga chở con đi mua bánh kem, về đến nhà thì thấy có cái bánh để trong bếp, chị Hai nói do cô Hà mang lại đưa cho Dì, Dì không biết xử lý thế nào nên nhận, Nga gọi điện thoại cho Hà :

- .... Dạ ?
- Em quay lại đem cái bánh về đi, Ken nó không ăn đâu !
- Dạ có bao nhiêu đâu chị, Ba kêu em mua đem qua...
- Vậy chị vứt đi đó nhé !
- .... Sinh nhật Ken mà chị,...

Nga nhìn cái bánh mà nổi điên, cô gọi điện cho chị kế, nhờ chị sáng mai ghé đem giúp cái bánh và ít bánh kẹo Nga chuẩn bị đem qua trung tâm nuôi dạy trẻ mồ côi gần trường chị, nơi trước kia cô thường ghé mỗi lần sinh nhật Ken, tụi nhỏ rất thích được thổi nến, cắt bánh mà....

Từ ngày bị đánh, Nga có cớ để không bị làm phiền, cô từ chối tất cả cuộc gọi từ bên nhà đó... có vài lần C mời các anh rể ... đi nhậu, năn nỉ khuyên Nga cho được gặp Ken. Tất nhiên luôn bị các anh chửi cho một trận sau khi nhậu no say...cấm không được đến nhà....

Noel 2014, Dì đưa cho Nga chiếc phong bì khi cô đi đi làm về "con Hà nó đứng trước cổng nài nỉ mãi nhờ Má đưa cho Ken"... Nga mở ra xem, trong đó có thư của Hà "Cô nhớ cháu, muốn chở cháu đi chơi, cháu có thể vào skype nói chuyện với cô và ông bà không ? đừng cho Mẹ biết...." và thư của bà nội "Cháu khỏe không, sao không xin Mẹ về thăm bà, gọi điện thoại cho Bà theo số.... nhé. Bà cho cháu 2 triệu, cháu để dành muốn ăn gì, mua gì thì mua, nhớ đừng cho Mẹ cháu biết...", trong phong bì có 2 triệu và vài tấm hình của Ken chụp chung với gia đình họ....

Nga gọi điện thoại cho Hà, dặn nó tối ghé quán cơm của chị Tr gặp cô. Tối đó nó đến đúng giờ, chị Tr thẩy phong bì lên quầy :

- Nga nó nhờ chị trả lại cho em, em đem về nhé !
- Cái này Mẹ em gửi cho Ken mà chị ...
- Nga nó nói nó nuôi con được, bao lâu nay vẫn thế...
- Chị khuyên chị Nga giúp nhà em đi chị, anh C giờ cũng tốt nhiều rồi, vợ ảnh không sinh được con, nên ảnh nhớ Ken lắm....-
- Ôi xời, nhà em thiếu gì tiền, thì cưới vợ khác cho nó đẻ, cả chục đứa còn được, xá gì Ken !

Nga bật cười khi nghe chị gái kể thế, chị là người rất dữ, cá tính nhất nhà, chỉ kể hôm trước đi mua hàng ở Metro, gặp ông bà nội Kiên cũng đẩy xe vào, bà ấy thấy chị thì lại gần chào :

- Chào chị, chị cũng đi chợ này ?
- Vâng, tôi đi mua hàng bán...
- Mẹ con Ken khỏe không ?
- Ông bà làm gì có cháu ? Kêu cái thằng súc sinh đó ráng mà đẻ lấy vài đứa để thắp nhang ....

Ông bà ấy giận tái mặt, quay lưng đi luôn. Chị bảo biết nói vậy là quá đáng, nhưng cứ nhìn thấy họ, nghĩ đến thằng đó là chị ghét không nhịn được !

Dịp Tết Tây, cơ quan Nga tổ chức cho đi Thái Lan, ra tới sân bay thì an ninh chặn Ken lại với lý do "thằng bé có tên trong danh sách cấm xuất cảnh dưới mọi hình thức của tòa án, vì có đơn xin xét chuyển quyền nuôi con của người cha. Bên nguyên đơn lo ngại người Mẹ sẽ đưa con đi nước ngoài... ".... Do sát giờ bay, lại đi theo đoàn, nên mẹ con Nga phải thất vọng đi về...

Mùng bốn tết Nguyên đán, Hạnh gọi Nga ở YM :

- Em chào chị, Chúc mừng năm mới !
- Ừ, chúc mừng năm mới !
- Chị ơi, cho Ken về bên Nội chơi một hôm được không ạ ?
- Không được em, chị nói chuyện với em đây là vì chị quý em, như chị em với nhau thôi.... em đừng nhắc gì đến gia đình chồng em, chị chả còn quan hệ gì với họ cả...
- Em biết chị ạ, chỉ là hôm qua thấy vợ và thằng con ngang hông của anh C hớn hở nhận lì xì mà em thương Ken quá, thằng cháu thật thì chả được gì, thằng cháu ngang hông thì hưởng hết. Anh chị ấy xây nhà xong rồi chị, to vật vã. Họ chuyển về đó trước Tết....
- Chị không quan tâm đâu em, họ hạnh phúc thì khỏi làm phiền chị thôi mà !
- Không biết phúc hay họa đâu chị, hôm mùng 2 ăn cơm gia đình, Ba chồng vừa nhắc đến Ken là chị ấy ngất, lại ầm ỹ, đưa vào bệnh viện, chị ấy nói giờ bị ung thư, khóc lóc đòi sống đòi chết, mỗi lần có ai nhắc tới Ken là chị ấy thêm bệnh, mà toàn bệnh nan y mới ghê chứ !

- Chị, em nghĩ cũng vừa lắm, anh C chả ra sao, giờ có người trị rồi. Mẹ chồng em cả đời keo kiệt, chắt bóp, giờ thì có người xài tiền giúp... phải không chị ?
- Nè, nói xấu nhà chồng là không nên đâu, kệ họ em ạ, mình thỏa mãn với những gì mình có, sống hạnh phúc là được rồi !

Đó là những suy nghĩ của Nga về cuộc sống sau những gì đã trải qua.

Theo WTT

CHIA SẺ BÀI NÀY
  • tag
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep