Nói ra đây tôi cũng tự thấy vô cùng xấu hổ, nhưng nếu không chia sẻ góc xấu xí của cuộc đời mình, có lẽ tôi chẳng thể nào yên lòng.
Ngày cưới chồng về, tôi đã 3 tháng thoái thác chồng việc lên giường vì lý do ngại. Nhưng đến tháng thứ 4, tôi đã không thể từ chối được. Và cảm giác đau đớn, mệt mỏi của ký ức ngày xưa ùa về. Thời còn là con gái, tôi đã bị lạm dụng...
Sau lần đầu tiên ấy với chồng, tôi đã phải cắn răng chịu đựng nỗi nhục nhã đời mình. Đau đớn, tủi phận nhưng không còn cách nào khác vì tôi rất yêu anh. Tôi nãy ra ý định thuê osin về làm để chồng tôi có thể dòm ngó tới thay vì việc anh ấy đi với gái gú không an toàn ngoài kia.
Rồi tôi lại lên cơn ghen quẳng quại khi loáng thấy hai người làm chuyện đó với nhau sau bao nhiêu ngày tôi cố "gài bẫy" bằng chính lời nói của mình. Tôi cảm thấy ghen tức với chính cái ý đồ từ ban đầu của mình, nhưng tôi lại không thể nào gần gủi chồng mình được.
Mới tháng rồi chồng tôi gặng hỏi, tôi lấy lý do tâm lý căng thẳng. Rồi anh ấy cũng thuyết phục tôi đi điều trị tâm lý. Đến nay tôi vẫn thấy chẳng khá hơn chút nào. Tôi không biết phải làm gì nữa. Và mỗi khi gợi ý cho chồng với người osin, tôi lại thấy nhói lòng. Tôi thấy mình tội lỗi đầy mình nhưng lại không có cách nào giải quyết được. Tôi nên làm gì đây. Tại sao tôi lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như vậy.