Tôi năm nay 22 tuổi, hiện đang là công nhân cho một xí nghiệp may ở Long An. Tôi thấy Kênh Phụ Nữ có chuyên mục chia sẻ hay nên muốn trãi lòng với mọi người.
Kết thúc năm học cấp 3, vì học dốt nên tôi từ miền Trung vào TP.HCM kiếm việc làm thêm để trang trãi cuộc sống và cốt cũng để tôi "khôn ra" như lời ba mẹ tôi nói. Làm việc ở thành phố Hồ Chí Minh được 2 năm, tôi chuyển xuống Long An ở và làm việc theo lời giới thiệu của bạn trai tôi quen qua một chương trình trên sóng radio. Tôi và người bạn trai mình đã dọn đến sống chung với nhau.
Được khoảng 1 tuần, anh ấy bảo về lương của anh dưới này thấp quá (anh ấy làm bảo vệ cho công ty may nơi tôi làm) nên muốn lên Sài Gòn để kiếm việc khác nhiều tiền hơn. Tôi chấp nhận để anh ấy đi và sống một mình gần xí nghiệp tôi làm.
Ngày anh đi, tôi nhắn tin gọi điện liên tục nhưng anh ấy không hề bắt máy hay trả lời tôi. Tôi cảm thấy khủng hoảng vô cùng. Tôi có quen đúng một người bạn thân của anh. Tôi có hỏi thông tin của người yêu tôi từ anh ta. Khi tôi nhờ anh ấy lấy máy của anh ấy gọi cho người tôi yêu, tôi đã gặp và nói chuyện được với ảnh. Nhưng tôi quá bất ngờ với câu nói hết sức quá đáng của anh ta, anh ấy bảo tôi: "cô còn cái gì nữa đâu để tôi phải ở lại. Đi kiếm thằng khác mà yêu".
Qúa hoang mang và hụt hẫng, tôi đã xuống tinh thần trầm trọng. Hơn 1 tháng liền sau đó, tôi sống gần như không biết đến tương lai. Tôi nghĩ việc ở nhà và suy nghĩ lung tung, tiêu cực. Và rồi những người đàn ông khác tìm cách quen tôi tôi đều đồng ý và chấp nhận lên giường với họ. Người đầu tiên không ai khác đó lại chính là người bạn của người yêu tôi - người đã gọi cuộc điện thoại cho tôi biết sự thật.
Sau khi thỏa mãn dục vọng, anh ấy lại bỏ tôi đi. rồi 2,3 người đàn ông khác quen tôi (có thể người ta kiếm bằng zalo)... có cả người đàn ông đã có vợ, người bảo vệ và thậm chí cả một cậu nhóc kém tôi 5 tuổi tôi đều đồng ý lên giường với họ.
Bây giờ tôi vẫn đang vật vờ sống. Tôi không biết mình nên làm gì đây? Tôi đã quay lại với công việc và với một sự tự tin nhất định, nhưng khi nghĩ đến người đàn ông đã bỏ rơi tôi, tôi cảm thấy mình thực sự dơ bẩn. Liệu việc tôi làm là điều tội lỗi khi tôi hành động bởi những mất mát của mình. Bây giờ tôi có nên tin vào người đàn ông nào khác không dù có một người bảo yêu và chấp nhận tôi. Tôi thấy hoang mang quá.
Hà Linh