Hơn 30 bộ hồ sơ xin việc của tôi nằm gọn... trong tay của nhà tuyển dụng. Hơn 4 tháng không một cuộc gọi hay lời hồi đáp. Thậm chí tôi đã dành ra 2 ngày để quay trở lại công ty nơi tôi ứng tuyển - và hai ngày tôi đã nghe cả trăm lời phàn nàn về ngoại hình.
"Cô lùn quá không đủ tiêu chuẩn", "xin lỗi dáng vóc của chị không thích hợp với công việc bên em", "chị có thể giảm 5kg được không ạ"... rất nhiều những lời khiếm nhã tôi đã được nghe từ các nhà tuyển dụng và tôi thực sự cảm thấy bế tắc. Có lúc tôi đã nghĩ đến những chuyện tiêu cực...
Tôi không may mắn khi sinh ra không được đẹp, không được cao... càng không may mắn khi đậu vào ngành nghề đòi hỏi có chút dáng vóc mới xin được việc - thư ký văn phòng. Tôi tốt nghiệp bằng giỏi, kĩ năng của tôi luôn được thầy cô trong trường đánh giá cao, nhưng tôi luôn được "cảnh báo ngầm" là nên cải thiện nhan sắc nếu muốn xin được việc sau khi ra trường. Tính tôi luôn cố gắng làm theo năng lực của mình, và tin chắc có năng lực sẽ được trọng dụng.
Thế nhưng, qua quá trình xin việc gian truân tôi mới rút ra được rằng muốn xin được việc làm, năng lực chỉ xếp sau vẻ ngoài. Chẳng ai tuyển một cô thư ký vừa lùn vừa mập vừa khó coi như tôi cả. Tôi cảm thấy là phụ nữ chỉ cần làm đẹp, chỉ cần thật xinh đẹp là được, còn chuyện năng lực, kiếm tiền dành cho đàn ông.
Tôi cảm thấy hoang mang và bế tắc vô cùng khi đi nơi đâu tôi cũng bị "soi mói" về ngoại hình của mình. Và dù tôi đã cố gắng thay đổi về làn da, mái tóc nhưng vẫn không ích gì. Hơn 2 tháng thay đổi ngoại hình trông khá dễ nhìn hơn một chút, cơ hội vẫn chưa đến với tôi và người ta vẫn lắc đầu, điều đó càng làm cho tôi nghĩ đến việc làm đẹp cuồng điên...
Giờ tôi đang tích cực giảm cân và vay tiền đi chống mũi sau một đống tiền tiết kiệm tôi đã xài cho việc đi da liễu. Tôi nghĩ điều đó làm tôi trông ổn hơn. Tôi không biết mình suy nghĩ như thế có ổn không và rất lo ngại vấn đề tài chính. Nhưng có lẽ vì sự nghiệp tôi phải đánh đổi thôi. Tôi cảm thấy buồn quá.