Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

20 năm nuôi con gái riêng của chồng, đến cùng con bé vẫn muốn bố mẹ ruột nó hàn gắn và câu nói của chồng khiến tôi nấc nở...

KENHPHUNU.COM  | 22:00 , 16/06/2017
20 năm nuôi con gái riêng của chồng, đến cùng con bé vẫn muốn bố mẹ ruột nó hàn gắn và câu nói của chồng khiến tôi nấc nở...

Ngày phát hiện mình vô sinh tôi cứ nghĩ đời mình thế là hết, tôi không dám kết hôn thậm chí còn chủ động chia tay người đàn ông mình đã yêu suốt 4 năm chỉ vì lý do này. Nhớ thời gian đó tôi đau khổ suy sụp đến mức muốn tự tử, nhưng nhờ mẹ động viên nên cố gắng sống tiếp, cố gắng lạc quan và lao vào công việc.

App hoa anh đào

Chia tay được nửa năm thì bạn trai đi cưới vợ mới, từ đó tôi chẳng dám yêu ai cho đến khi gặp anh – người đàn ông tôi lấy làm chồng sau này. Khi đó hoàn cảnh anh đáng thương lắm, anh vào công ty tôi làm nhưng chiều nào cũng tất bật về sớm, hỏi ra mới biết anh đang làm bố đơn thân. Thấy thương nên nhiều lần tôi đến chỗ anh chơi rồi mua cho con bé ít hộp sữa. Anh cảm kích lắm, sau này run rủi thế nào 2 đứa lại mến nhau. Anh bảo nếu không chê thì hãy làm vợ anh, anh hứa sẽ luôn yêu thương tôi.

Hiểu cho hoàn cảnh của nhau nên chúng tôi nên vợ nên chồng, tôi chăm con bé như con ruột của mình. Năm đó nó gần 4 tuổi, nó bám tôi lắm, đi đâu cũng gọi mẹ ơi mẹ ơi. Nhớ lần đầu nghe con bé gọi mẹ tôi đã vui đến bật khóc, ngày nào đi làm tôi cũng tranh thủ lên mạng xem cách nấu những món ăn ngon để chăm cho bé nhanh lớn.

Gia đình chúng tôi sống bên nhau rất hạnh phúc, tôi thực sự biết ơn anh rất nhiều và có lẽ anh cũng vậy. Chồng tôi là người đàn ông điềm tĩnh, có trách nhiệm, chiều nào anh cũng về sớm thay tôi đón con, có hôm còn đi chợ nấu ăn cho vợ nữa. Mấy năm sống bên nhau nhưng 2 vợ chồng chưa cãi vã lấy 1 lần. Nhớ năm đó sinh nhật con bé, chồng nắm tay tôi và nói:

Ảnh minh họa

– Anh không biết cuộc sống bố con anh sẽ ra sao nếu như không có em.

Nhìn ánh mắt anh ấy khi đó tôi đã khóc, đêm đến nằm ngủ chồng đã đưa cho tôi hơn 100 triệu và bảo: “Mình đi thụ tinh em nhé, biết đâu em sẽ được làm mẹ thực sự”. Khi ấy tôi bật khóc vỡ òa vì bất ngờ, vì hạnh phúc lẫn cả tủi thân nữa.

– Anh kiếm đâu ra số tiền lớn thế này.

– Anh tích góp suốt mấy năm qua đó, anh vẫn muốn 1 lần đưa em đi thụ tinh nên đã mở 1 tài khoản tiết kiệm.

– Ông xã à…

2 vợ chồng cứ thế ôm lấy nhau khóc, nhưng thật bất hạnh khi ca thụ tinh không thành công. Tôi bị trầm cảm mất 1 thời gian dài, khi ấy bố con luôn ở bên động viên mẹ. Con bé ôm tôi và nói:

– Có con đây rồi, mẹ đừng buồn nữa nhé.

– Mẹ xin lỗi con gái, mẹ vô tâm quá. Con nói đúng chỉ cần có con là đủ rồi.

Từ ngày đó tôi không hề nhắc đến chuyện con cái với chồng nữa, anh sợ tôi buồn nên cũng không nói gì. Lúc nào thấy vợ nhìn xa xăm thì anh chỉ nắm chặt tay tôi trấn an cứ như thể muốn nói: “Có anh đây rồi”. Cuộc sống bên người đàn ông đó sao mà bình yên đến thế, có lẽ số tôi may mắn khi gặp được anh.

Gần 20 năm nuôi con riêng của chồng nhưng đôi lúc tôi cũng sợ mẹ nó sẽ cướp nó đi. Tôi vẫn chạnh lòng khi thấy con bé lén nhắn tin và nghe điện thoại của mẹ nó. Dù gì họ cũng là ruột thịt, cho dù cô ta có bỏ chồng bỏ con theo trai thì vẫn là mẹ của con bé.

Và nỗi lo đó đã đến khi con bé vào đại học, mẹ nó bỗng dưng xuất hiện lâu lâu lại gọi điện cho chồng tôi đòi được gặp con. Tôi thừa biết không cần xin phép thì chị ta và nó cũng đã gặp nhau, nhưng chị ta muốn tôi biết sự xuất hiện của mình. Chồng tôi tức giận cấm con gái không được gặp mẹ. Nó không nói gì nhưng tôi biết nó không hài lòng nên đã bỏ lên phòng nằm và không ăn tối.

Tôi buồn lắm, tôi không cấm đoán gì con chỉ là bao năm chăm sóc nó như con ruột, đêm hôm nó ốm tôi ngồi cạnh nó tới sáng thậm chí ôm con khóc vậy mà vẫn không thể bằng tình ruột thịt. Chồng sợ tôi buồn nên cứ an ủi trấn an, rồi 1 lần tôi phát hiện ra cả nhà họ gặp nhau, sau này chồng giải thích là vô tình gặp. Tôi chỉ biết khóc, tôi thấy tủi thân và tổn thương vô cùng vô cùng.

Bạn tôi thấy họ ăn tối cùng nhau vậy mà anh ấy nói dối tôi là bố con qua nhà cô giáo. Tôi sợ tình cũ không rủ cũng đến vì giờ chị ta đã là 1 người phụ nữ độc thân. Gia đình tôi trở nên lục đục từ đó, tôi mất dần niềm tin vào chồng còn con bé từ khi gặp lại mẹ mình thì không còn thân tôi như trước.

Rồi con bé ra trường và đòi cưới chồng luôn. Khi đó tôi và bố nó rất bất ngờ, nhưng cũng đành chấp nhận. Tôi tất bật chuẩn bị lễ cưới và của hồi môn cho con, có bao nhiêu vàng tôi định cho nó hết vì nhà có mỗi 1 cô con gái. Khi đang hớn hở đưa bộ váy mới mua lên cho nó thử thì tôi chết sững tại cửa khi nghe con bé nói:

– Sao bố và mẹ đẻ của con không hàn gắn lại với nhau, mẹ nói mẹ vẫn thương bố cơ mà.

Trái tim tôi như bị ai bóp nghẹt nước mắt cứ thế thi nhau rơi. Tôi đau đớn khi con bé có ý nghĩ đó, trong mắt nó tôi là gì? Tôi nín thở chờ đợi câu trả lời từ bố nó:

– Con nói lại đi.

– Con muốn bố mẹ hàn gắn lại.

– Mẹ nào.

– Mẹ đẻ của con.

Bốp…

– Sao con có thể thốt ra mấy lời đó hả? Mẹ con dưới nhà mà nghe được thì sẽ đau lòng đến mức nào con biết không? Con nên nhớ 20 năm qua bà ấy đã chăm sóc con, yêu thương con từng giây từng phút, còn cái người mà con bảo bố hàn gắn ấy đã bỏ bố con mình chạy theo trai khi con còn đỏ hỏn con hiểu không hả? Bố dạy con thế nào mà con sống vô ơn như thế. Đời này bố chỉ có 1 vợ là mẹ con dưới bếp kia, còn người đàn bà đó đừng bao giờ nhắc đến trước mặt bố nữa, nếu con thích thì qua đó mà ở với bà ta luôn đi. Con thật khiến bố thất vọng đấy.

– Con… con xin lỗi.

– Người con nên xin lỗi là người mẹ đã nuôi con 20 năm nay đấy, suốt 2 năm qua bố thấy con hời hợt với bà ấy. Con có biết bà ấy đau lòng thế nào khi con suốt ngày đòi gặp mẹ đẻ không? Bà ấy không được làm mẹ, không thể mang bầu nên đã yêu thương con gấp đôi, đổi lại con đang làm gì cho người phụ nữ đáng thương đó chứ? Con nên ngẫm lại mọi thứ đi, thế này mà cũng đòi lấy chồng à.

Tôi cố lết chân xuống nhà, người đàn ông đó đã không khiến tôi thất vọng. Vẫn là anh luôn bên tôi, bảo vệ tôi, nên tôi thấy mãn nguyện với sự hi sinh của mình. Ngày mai con bé đi lấy chồng tôi thao thức không ngủ được, tôi không mong nó xem mình như mẹ ruột cũng không mong được nó báo đáp. Dù nó nghĩ gì làm gì tôi cũng tha thứ hết và luôn cầu mong cho nó được hạnh phúc. Đàn bà… đôi lúc không đẻ được cũng là cái tội, càng nghĩ tôi càng ứa nước mắt.

St

CHIA SẺ BÀI NÀY
  • tag
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep