Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Buông bỏ

KENHPHUNU.COM  | 11:00 , 18/06/2015

Tôi ở nhà chăm con hơn 10 năm nay, nên nghĩ chẳng cần phải sửa soạn nhan sắc (trung bình) của mình làm gì, như thế chồng cũng lợi được nhiều khoản.

App hoa anh đào

Tôi ở nhà chăm con hơn 10 năm nay, nên nghĩ chẳng cần phải sửa soạn nhan sắc (trung bình) của mình làm gì, như thế chồng cũng lợi được nhiều khoản. Tôi chỉ sắm vài bộ đồ “tủ”, để mỗi khi có đám tiệc không thể không có mặt thì lôi ra bận. Quần áo của tôi, với tôi là “tủ”, nhưng nhìn quanh thấy chẳng ai ăn vận giống mình, mới hay nó đã... hết mốt. Nhưng kệ, thời trang mà, xoay đi xoay lại cũng bấy nhiêu đó thôi. Nhờ suy nghĩ thế mà tôi cứ trung thành với những thứ cũ kỹ của mình, không một chút tự ti.

Tôi là dân văn chương, từng mê đọc sách, ca hát và du lịch. Những thói quen ấy tôi đành xếp xó từ ngày sinh con. Tâm hồn tôi trở nên già cỗi. Tự họa chân dung mình, chính tôi cũng phải thốt lên: Đàn bà 40 lẽ ra viên mãn mới phải; mặn mà, đằm thắm mới phải, chớ có đâu mà... Biết thế, nhưng tôi chưa tự thuyết phục được chính tôi, cho tới khi có nhiều cái chau mày “mi tiều tụy quá”, “ngày xưa mi không đẹp nhưng mi dễ thương lắm mà!”. Tôi từng nghĩ tôi xấu đẹp thế nào, chồng tôi phải là người nhận xét trước tiên, đằng này chẳng nghe anh ấy lên tiếng, nên dù biết mình xuống cấp, tôi cũng chẳng bận tâm.

Nhỏ bạn lâu ngày gặp lại, hỏi tôi như hỏi cung “Mi ở nhà chăm con, có bị stress không? Mi sống phụ thuộc chồng hả? Con cái mi lớn rồi, có tính chuyện đi làm lại không? Con cái có đỡ đần việc nhà cho mi không? Khi mi nấu cơm, chồng mi có ngồi vắt chân đọc sách không? Chồng mi có ngoại tình không, kiếm tiền có giỏi không?...”.

Cái con nhỏ nhiều chuyện thấy ghét! Nhưng nó thề không phải nó thọc mạch, mà hỏi là để tư vấn cho tôi, chứ tội tình chi hoang phí tuổi xuân đến xơ xác như thế. Mấy lời của nhỏ bạn cứ làm tôi lăn tăn mãi. Cùng tuổi mà so với nó tôi như chị hai. Ánh mắt nó nhìn tôi thương hại, khiến tôi ám ảnh mãi. Thật ra tôi cũng muốn mình trẻ trung, dễ nhìn một chút, nhưng làm thể nào để buông bỏ hết việc nhà đang cuốn tôi vào.

“Chiến thắng” đầu tiên là sáng nay tôi mới ra tới đầu chợ, sực nhớ không biết mình đã tắt cái ấm nước trên bếp chưa. Có nên về nhà tắt bếp? Rồi tôi lại tự vặn vẹo mình “Sao mà phải quay về chứ, ở nhà có con cái, sao không alô kêu nó dậy”. Nói là làm liền (điều này chẳng mấy khi tôi thực hiện). Con gái bị đánh thức, nhăn nhó bảo “Mệt mẹ quá, con đang ngủ ngon, cái bếp thì mẹ đã tắt rồi!”.

Tôi thở phào không phải vì cái bếp đã tắt mà vì hiếm khi tôi làm phiền lòng chồng con như lần này. Cái gì “ôm” được thì tôi “ôm” hết, tự coi việc nhà là của mình, vì tôi xác định “hy sinh” bản thân cho chồng con. Như thế có uổng phí quá không, khi mà giờ đây tài sản trong nhà, tình cảm vợ chồng, chuyện con cái cứ “bình bình” chứ không như tôi tưởng là vì tôi đã hy sinh thì mọi thứ phải ngày một tốt hơn lên.

Hình như tôi hoang tưởng. Chồng tôi không kinh doanh, cũng không giỏi kiếm tiền, một mình nuôi vợ con đã là một cố gắng. Các con tôi học lực khá nhưng việc nhà thì đã có mẹ bao, nên lúc nào cũng vụng về, thì sự hy sinh của tôi có vô ích không?

Tự khi nào tôi rời xa gương lược, trở nên già nua từ tâm hồn tới ngoại hình. Thú thật, lắm lúc trong căn bếp, tôi cũng than thân trách phận, thấy mình toàn làm những việc nhỏ nhặt mà chắc gì đã được chồng ghi nhận. Vậy thì có nên buông bỏ bớt việc chồng con, gắn trách nhiệm chồng con với việc nhà, dành thời gian tút lại chút nhan sắc sắp tàn, hay phải lau dọn lại tâm hồn kẻo nó cằn cỗi quá hay không? Tôi bây giờ mới ngẫm ra rằng, những thứ rất vụn vặt, rất đàn bà đó, nếu không khéo nắm bắt hay buông bỏ thì cái sự hẹp hòi hay hào phóng với bản thân mình, cũng là do mình tạo nên mà thôi.

Bạn tôi bảo tuổi 40 chưa phải là đã hết cơ hội tìm việc, trừ phi tôi không thoát ra khỏi căn bếp nhà.

 THÁI PHƯƠNG 

Tôi cũng là dân văn chương, từng mê đọc sách, ca hát và du lịch. Những thói quen ấy tôi cũng đã xếp xó từ ngày sinh con. Nói như thế để thấy tâm hồn tôi già cỗi. Tự họa chân dung mình, chính tôi cũng phải thốt lên: Đàn bà 40 lẽ ra viên mãn mới phải; mặn mà, đằm thắm mới phải, chớ có đâu mà...

 

Nguồn: phunuonline

CHIA SẺ BÀI NÀY
  • tag
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep