Và có trách hãy trách tiếp theo người đàn ông bên cạnh mình. Bởi anh ấy không lăng nhăng, không bỡn cợt, không liếc mắt đưa tình với ai kia thì liệu hỏi người thứ 3 có dám đến gần mà làm quen không. Nếu anh ấy là người dứt khoát, chung thuỷ thì cho dù người thứ 3 tán tỉnh thì anh ấy cũng nhất quyết không thèm đụng vào, không cần đến “món hàng” rẻ tiền ấy đâu.
***
Anh à! Nếu một ngày có kẻ đến và rủ anh trong những vòng tròn cạm bẫy, những khúc nhạc đầy mê hoặc, những lời nói lúc trầm lúc bổng để nhằm níu anh về nơi ấy. Thì em…thì em… Sẽ buông tay anh, em hiểu lúc đó nếu cố gắng giành giật, cái em nhận lại sẽ là niềm đau khôn nguôi.
Này anh, dẫu biết yêu anh là thế, thương anh là thế nhưng rồi trên đời này có biết bao nhiêu thứ cám dỗ anh nhỉ? Những tưởng cuộc tình mình luôn tươi đẹp với biết bao dự định, hoài bão, mong ước dịu ngọt màu hồng, nhưng rồi ai đâu ngờ rằng từ “chán” hoặc từ “cướp đi” cũng sẽ xuất hiện trong đời em.
Anh và em suy cho cùng thì cũng chỉ là hai hạt cát trong cái thế giới nhỏ 90 triệu dân này. Anh và em cũng chỉ là 2 con người bình thường như bao người khác, cũng được cha mẹ nuôi nấng chăm lo chu đáo từng bữa ăn giấc ngủ. Cũng trải qua những sóng gió khốc liệt trong cuộc đời.
Cuộc đời có ai hoàn hảo đâu, đôi ta cũng may mắn hơn rất nhiều người rồi anh nhỉ? Em tin vào tình yêu nơi ta, có ai đó nói rằng: “Nếu bạn có một tình yêu đẹp, hạnh phúc thì bạn là người xinh đẹp nhất quả đất”.
Người ta có nói dối em không? Người ta có đùa em không nhỉ? Hay chỉ tại tình yêu này chưa xuất hiện những hạt sạn?
Thật ra lúc trước em chẳng quan tâm những rạn nứt trong tình cảm đâu. Bởi một đứa con gái 18 tuổi đầu thì đôi lúc nhiệm vụ chính là ăn – ngủ – học thôi chứ đâu có quan tâm mấy chuyện mà người ta gọi “của thiên hạ” đâu.
Nhưng rồi trải qua những năm 19, đôi mươi, rồi 22 em chợt nhận ra. Có những cái lỗ li ti của sự đổ vỡ đã bắt đầu xuất hiện trong anh và em rồi. À hay thật, cứ ngỡ là mình đang có một mối tình ngọt ngào hơn ai hết, có một người thương mình hơn bản thân, có 2 gia đình ủng hộ hết mình cho 2 đứa trẻ con yêu nhau… Mà rồi đời không như là mơ.
Khi con người càng trưởng thành, sẽ có những suy nghĩ về cô đơn, về ám ảnh đâu đó sẽ tăng lên nhiều hơn. Sẽ bắt họ phải quan tâm, sẻ chia nhiều hơn, không còn cười nhiều, đùa vui nhiều và cư xử trẻ con nhiều như trước nữa đâu.
Bởi cũng từ đây người thứ 3 xuất hiện…
Rồi cũng có một ngày, một đứa con gái như em. Nhẹ nhàng, dễ thương, có chút mạnh mẽ cũng phải rơi lệ. Một đứa con gái mà rơi lệ quá nhiều vì một người thương mình liệu có tốt lắm không anh?
Cũng đừng hẳn trách lỗi người thứ 3, có trách hãy trách bản thân mình đầu tiên. Có lẽ vì quá chủ quan, chủ quan về tình cảm của mình dành cho anh ấy quá nhiều nên chắc anh ấy không thể bội phản mình được đâu. Chủ quan vì có lẽ mình là người con gái xinh đẹp, mỹ miều không thua kém ai thì chắc anh ấy cũng sẽ không bỏ ta mà đi được đâu. Chủ quan vì anh ấy là người thuỷ chung, đây là cái chủ quan ngu si nhất của một người con gái khi yêu.
Và có trách hãy trách tiếp theo người đàn ông bên cạnh mình. Bởi anh ấy không lăng nhăng, không bỡn cợt, không liếc mắt đưa tình với ai kia thì liệu hỏi người thứ 3 có dám đến gần mà làm quen không. Nếu anh ấy là người dứt khoát, chung thuỷ thì cho dù người thứ 3 tán tỉnh thì anh ấy cũng nhất quyết không thèm đụng vào, không cần đến “món hàng” rẻ tiền ấy đâu. Và nếu anh ấy không đào hoa đẹp trai thì trên nhân gian này các cô gái liệu có phải lao đầu như con thiêu thân không?
Và rồi một ngày kia
Có ai đến gõ cửa mối tình mình
Em nhẹ nhàng mở cửa
Cho cô ấy làm quen.
Nếu cô ấy cố ý cướp trái tim anh
Em sẽ không trách…
Em sẽ không oán thù…
Em chỉ thấy mình ngu ngốc
Và cô ta là kẻ trơ trẽn
Còn anh là kẻ phụ tình
Mà em không đáng lưu tâm.
Anh! Nếu cô ấy cứ muốn níu anh về phía cô ấy, anh nghĩ em có nên đưa tay giật anh về phía em không? Nếu em trả lời không chắc anh buồn lắm nhỉ? Nếu anh buồn vậy anh có trách em không?
Người ta thường nói: “Con gái ích kỉ lắm, không muốn người yêu mình quan tâm người con gái khác đâu”.
Còn em vì chính không ích kỉ nên mới ra nông nỗi này. Vì em quá ngu si, hiền quá hoá mù nên em mới để mất anh dễ dàng như vậy. Không phải anh không tốt, mà anh chỉ là kẻ phạm sai lầm trong phút chốc yếu lòng nào đó. Đàn ông cũng là con người, nên cũng có phút mềm lòng khi buồn, cô đơn mà thôi.
Nếu ngày mai, ngày kia anh nhận ra cô ấy mang cho anh hạnh phúc nhiều hơn, thì anh cứ vững tâm ở bên lo cho cô ấy, suy cho cùng cô ấy chỉ là phụ nữ, mà phụ nữ cũng là phái yếu. Đừng bỏ rơi cô ấy như chính anh bỏ rơi em nhé, em sẽ không tha thứ cho anh đâu và cô ấy cũng vậy.
Nói ra người ta nghĩ em là con điên khờ khạo, để kẻ thứ 3 cướp đi người yêu mình mà còn thầm chúc phúc cho họ thì đúng thật là hết thuốc chữa, có vài người khác bảo em là kẻ giả tạo, không giữ được nên mới nói như vậy. Em mặc kệ, mặc những suy nghĩ, lời nói về ta, về em, về anh, về cô ấy.
Bởi nếu anh còn yêu em, chắc chắn anh sẽ quay trở về bên em. Nếu yêu em thật lòng, anh chắc chắn sẽ không bị những lời nói ngon ngọt dụ dỗ. Nên nếu anh đã bị ngã lòng thì em cũng biết một phần nào đó tình cảm của anh dành cho em vẫn chưa đủ lớn đâu.
Em sẽ tự cất bước đi tìm hạnh phúc cho chính mình!
Đặng Văn Hải