Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Gửi đàn bà hậu ly hôn: Cứ sống thật tốt, sao phải sợ miệng lưỡi người đời

KENHPHUNU.COM  | 20:00 , 27/05/2020
Gửi đàn bà hậu ly hôn: Cứ sống thật tốt, sao phải sợ miệng lưỡi người đời

Đàn bà một đời chồng cứ tự tin và vui vẻ mà sống một cuộc đời bình thường như bao nhiêu người phụ nữ khác. Sợ gì miệng lưỡi thế gian!

App hoa anh đào

Tôi không hề giấu giếm mình là người đàn bà ly hôn. Tôi cũng đã mở lòng, thử hẹn hò với một đồng nghiệp. Nếu đó là người đàn ông tốt, đáng tin tưởng tôi sẵn sàng kết hôn thêm một lần nữa.

Kết hôn 5 năm, tôi quyết định kí vào lá đơn ly hôn. Làm một người đàn bà ly hôn thật không hề dễ dàng. Vợ chồng, con cái phân ly đã là điều đau đớn và tổn thương vô cùng rồi nhưng rời khỏi cuộc hôn nhân đó, tôi còn phải nghe rất nhiều lời lẽ không hay của mọi người xung quanh dành cho mình.

Ảnh minh họa

Chồng tôi không phải là người quá tệ bạc nhưng sống với chồng tôi không hề có cảm giác được thương yêu, được trân trọng. Chúng tôi chẳng khác gì những người dưng sống chung nhà, mọi thứ làm vì nhau xuất phát từ bổn phận và trách nhiệm chứ không phải vì tình yêu. Ngay cả chuyện gối chăn cũng chẳng khác gì “trả bài”. Vợ chồng tôi không thể hòa hợp được trong lối sống, cách suy nghĩ và cả chuyện nuôi dạy con. 5 năm cố gắng miệt mài rồi cũng chợt nhận ra mọi thứ thật vô nghĩa. Tôi và chồng quyết định ly hôn trong êm thấm, hòa thuận.

Tôi mang con về nhà mẹ đẻ ở một thời gian. Tôi bắt đầu nghe được rất nhiều lời lẽ không hay của hàng xóm về tôi. Chẳng biết họ nghe ở đâu ra chuyện tôi ngoại tình, có người đàn ông khác nên chồng mới bỏ. Họ bảo chồng tôi vừa tốt, vừa đẹp trai lại vừa kiếm được tiền, người chồng như thế mà không biết hưởng. Người khác thì bảo rằng chỉ có hạng đàn bà ăn chơi, không biết vun vén mới có kết cục dắt nhau ra tòa như thế… Những người hàng xóm nhiều chuyện đó còn bóng gió mỗi lần thấy mẹ tôi đi chợ, dắt cháu ra ngoài chơi. Họ bảo mẹ tôi chẳng biết dạy con gái để đến nỗi gia đình tan vỡ.

Lần đầu tiên, tôi nghe những lời đó thấy cổ họng đắng chát, lòng nghẹn đắng. Họ không phải là tôi, làm sao hiểu được những đắng chát, rạn nứt trong cuộc hôn nhân của tôi? Tôi nằm trong phòng, khóc sưng mắt. Mẹ tôi bảo rằng: “Miệng là của thiên hạ, họ nói gì mặc kệ. Cuộc đời là của mình, phải sống thật tốt, thật hạnh phúc chứ”.

Rồi tôi cũng quen dần với những cái nhìn ái ngại của họ mỗi lần tôi bước ngang qua. Tôi không đi nhanh nữa, không cúi đầu mà kiêu hãnh nhìn họ. Những lời xì xầm im bặt, những ánh mắt ngớ lơ đi chỗ khác. Tôi chẳng cần bận tâm họ nói tốt hay nói xấu về mình. Tôi như vô can trong những câu chuyện được thổi phồng và truyền tai nhau khắp xóm.

Tôi lao đầu vào công việc, tập trung kiếm tiền nuôi con. Tôi thỉnh thoảng vẫn tụ tập bạn bè, gửi con cho mẹ rồi đi chơi như thời còn son rỗi. Tôi thấy cuộc sống mình vui hơn, hạnh phúc hơn khi rời khỏi mái nhà đó. Tôi không hề giấu giếm mình là người phụ nữ ly hôn. Tôi cũng thử mở lòng, thử hẹn hò với một đồng nghiệp. Nếu đây là người đàn ông tốt, đủ tin tưởng tôi sẵn sàng kết hôn thêm một lần nữa. Đàn bà một đời chồng cứ tự tin và vui vẻ mà sống một cuộc đời bình thường như bao nhiêu người phụ nữ khác. Sợ gì miệng lưỡi thế gian!

St

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep