Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Là bố mẹ thương con, muốn con hạnh phúc nhưng...

KENHPHUNU.COM  | 10:00 , 27/11/2014
Là bố mẹ thương con, muốn con hạnh phúc nhưng...

Nhà có hai đứa cháu gái, sinh cùng năm, học cùng ngành, ra trường cùng đi làm đây đó vài năm. Đứa làm kinh doanh tiếp thị, đứa thì làm tiếp thị kinh doanh.

App hoa anh đào

Nhà có hai đứa cháu gái, sinh cùng năm, học cùng ngành, ra trường cùng đi làm đây đó vài năm. Đứa làm kinh doanh tiếp thị, đứa thì làm tiếp thị kinh doanh. Cả hai đứa cháu gái đều yêu đây yêu đó vài lần, đều du học, đều đọc sách, đều khéo tay, đều xinh xắn dễ thương ngọt ngào, đều đối xử chí tình với xã hội, đều có lòng thiện tâm và có trách nhiệm với người chung quanh, đều bước vào tuổi 25.

hanh-phuc-don-gian

Tuần rồi mình có việc phải đến nhà cả hai đứa cháu gái. Thật không biết dùng từ nào để diễn tả cảm giác của mình, cũng không biết dùng cách nào để nói. Cả hai đứa đều đã bỏ việc cũ và đang ở nhà chờ việc mới. Nhưng bất ngờ nhất là những gì mình nhìn thấy:

Đứa thứ nhất, bố mẹ cháu suốt ngày rầu rĩ đau đớn, than vãn với bất kỳ ai ngồi gần 5 mét trở lại, là con tôi chẳng nghề ngỗng gì, suốt đời cứ đi thử việc thế này ư? Biết bao tiền nuôi con, dấm sẵn chỗ làm, gửi gắm người quen, rồi ra cũng công cốc. Bây giờ nó toàn làm những thứ không ai hiểu nổi. Bố mẹ bảo thôi ở nhà vỗ béo để trông người có da có thịt, đi xin việc người ta cũng thấy mỡ màng đáng yêu, bố mẹ đi chạy việc cho, thế mà nó sửng cồ lên với bố mẹ có bất hiếu không. Bố mẹ mua cho đồ đắt, hàng hiệu thì không dùng, cứ đòi đi tỉnh xa kiếm việc, làm những thứ viển vông, không biên chế, không có gì chắc chắn. Mà con gái bây giờ rời nhà ra là đầy rẫy tệ nạn xã hội, bọn ở ngoài đường nó dã man lắm, con mình có biết là đâu! Nó lợi dụng, nó lừa đảo, nó hãm hiếp cướp bóc, sểnh ra cái là mất con như chơi. Rồi nó có chịu chồng con gì đâu, từng này tuổi rồi mà không ổn định thì làm sao lấy được chồng? Anh chị chỉ muốn phát rồ lên vì con vì cái. Ngày ngày về nhìn thấy mặt nó ở nhà, cứ như một cục nợ chồm hỗm ngồi đấy mà không biết làm thế nào bây giờ.

hanh-phuc-don-gian

Đứa thứ hai, cũng y chang hoàn cảnh đứa cháu kia, nhưng bố mẹ nó đang ngồi nặn bánh cho nó.

Nghỉ ở nhà rảnh, cháu mình nghĩ việc khéo tay làm, lên mạng khoe chơi không ngờ quá đông người gửi thư xin mua rượu, mua nước trái cây ép, mua bánh, mua đồ quà vặt của nó làm, nó đành nghỉ luôn việc công ty ở nhà nướng bánh!

Làm nhiều, bố mẹ phải lăn ra phụ con làm. Làm cho vui thôi, tiền chẳng thấm vào đâu so với điều kiện gia đình. Nhưng cả nhà ríu rít với nhau, cháu vừa bán vừa bắt đầu làm những món ngon tự tay sửa soạn khác, làm quảng cáo lại còn lo in ấn bao bì, thiết kế bộ nhận dạng thương hiệu cho sản phẩm thủ công nhà mình, bận suốt ngày. Đang nhòm ngó chỗ mở một shop nhỏ thôi, chỉ cần vài mét vuông, nhưng tinh tế hoàn hảo và đậm màu sắc thủ công, tự tay đóng từng chiếc đinh, hay tự sơn tường, vẽ phiếu quà tặng, tự tết dây buộc quà, tự thử những món mới.

Bố mẹ cũng chưa từng buột mồm câu nào giục cưới chồng. Nó 25 tuổi mà còn chịu ngồi nhà làm bánh ủ rượu, lựa trái cây, trò chuyện với bố mẹ, còn gì làm bố mẹ sung sướng hơn nữa?

Dù những thứ nó làm, nó chưa từng nghĩ đó sẽ là sự nghiệp, nó sẽ mang lại lương hưu, hay 1 cái danh thiếp đáng nể.

Sao thiên đường địa ngục của một người con gái, nó lại nằm gần nhau đến thế, chỉ cách nhau đường tơ kẽ tóc! Sao cùng một cuộc sống, với người này y như địa ngục, kẻ khác đang vui sướng như thiên đường?

hanh-phuc-don-gian

Phải chăng chỉ khác nhau ở cách mà bố mẹ chúng ta đối xử với con gái lớn? Người này luôn sợ hãi tương lai, người kia luôn chờ đợi và háo hức với tương lai? Người này luôn sợ con ế chồng, người kia chỉ mong con luôn hạnh phúc?

Người này luôn biết cách tận hưởng hiện tại, người kia luôn là nạn nhân của hiện tại?

Tôi cũng chẳng rõ nữa. Nhưng tôi biết chắc chắn, hạnh phúc là thứ gì đó rất giản dị, là thái độ ta sống với ta trong mỗi một ngày.

Theo Trang Hạ

CHIA SẺ BÀI NÀY
  • tag
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep