Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Là phụ nữ thông minh, cái gì cầm lên được thì bỏ xuống được, cái gì nặng và bẩn thì vứt đi!

KENHPHUNU.COM  | 12:00 , 19/11/2017
Là phụ nữ thông minh, cái gì cầm lên được thì bỏ xuống được, cái gì nặng và bẩn thì vứt đi!

Đó là câu chị gái em thường nói. Ngày chị chia tay với chồng cũng là ngày người ta thấy chị mạnh mẽ nhất, xinh đẹp nhất nhưng cũng lạnh lùng nhất.

App hoa anh đào

Chị và anh yêu nhau khi hai người còn là sinh viên đại học. Vượt qua khoảng thời gian khó khăn, cùng nhau đi qua những ngày vất vả, anh chị quyết định tiến đến hôn nhân. Hai đứa con thơ lần lượt ra đời, chị và anh càng cố sức gồng gánh gia đình. Thấm thoát đã hơn 6 năm trôi qua, chị ngày nào cũng quần quật từ sáng đến khuya. Anh thì cũng tối mặt ở công ty, có đêm gần 2 giờ sáng mới về tới nhà. Ban đầu chị hỏi thì anh nói đi tiếp khách hàng. Chị lo chồng làm việc nhiều sợ anh kiệt sức nên chị cố lo hết mọi việc trong ngoài. Rồi chuyện gì đến cũng đến, bạn bè báo với chị là anh có bồ nhí, không ít lần người ta bắt gặp anh vào khách sạn với những cô gái lạ. Họ còn đưa cả hình chụp cho chị xem, chị điếng người, chị không tin. Tối đến chị hỏi anh, anh hùng hổ giận dỗi, anh thanh minh, thề thốt trước mặt chị, chị rớt nước mắt, chị bỏ qua. 

Mới tuần rồi, chị bắt gặp tại trận anh đang ôm ấp một người phụ nữ khác. Chị như chết lặng, còn anh cùng nhân tình lúng túng, vội vàng giải thích rằng họ chỉ là bạn. Trong giây phút ấy, chị nhận ra rằng người đàn ông đầu gối tay ấp bấy lâu thì ra người bội bạc, trăng hoa. Cái khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc mà mọi thứ lâm vào trì trệ, khóc không thể khóc, cười không thể cười, ngay cả cảm xúc cũng như dừng lại ở giây phút mọi thứ vỡ lở. Chị đứng ngay người rồi thẳng tay tát vào mặt anh một cái. Cú tát như trời giáng, cú tát khiến mặt anh hằn đỏ 5 ngón tay của chị. 5 ngón tay mà thường ngày chị vẫn ôm anh, vẫn vuốt lên mái tóc của anh, vẫn làm mọi thứ cho anh bằng 5 ngón tay ấy. Những ngón tay cứ ngỡ mềm yếu vô cùng lại có sức mạnh hằn đỏ trên gương mặt người chồng chị yêu thương, rồi chị ngất xỉu.

Ảnh minh họa

Những ngày chị nằm viện, anh kề bên chăm sóc lo lắng, những tưởng sẽ lấy lại được lòng tin nơi chị. Nhưng thật sai lầm, ngay sau khi xuất viện, chị viết đơn ly hôn. Em còn nhớ như in cái ngày hôm đó, chị viết đơn thật nhanh như để trút hết nỗi lòng và cũng như sợ cảm xúc mềm yếu sẽ giữ tay chị lại. Chị không khóc, đôi mắt ánh lên sự mạnh mẽ vốn chưa từng tồn tại trong con người của chị. Trước kia chị hiền dịu lắm, mỗi bước đi chưa bao giờ gây ra tiếng động, đến lời nói chị cũng nhỏ nhẹ. Vậy mà bây giờ đây, chị lạnh lùng đến nỗi em ngồi kế bên cũng không dám mở miệng nói lời nào. Chị viết xong tờ đơn thì đưa thẳng ra tòa. Về đến nhà chị thay hết tất cả ổ khóa, chị dọn hết đồ của anh vào va-li, những tấm hình cưới mà chị từng nâng niu lau bụi hằng ngày nay nằm chổng chơ ngoài đống rác. Chị làm mọi thứ dứt khoát, nhanh gọn một cách không ai ngờ tới. Có lẽ, trong con người vốn yếu đuối ấy không có chổ dành cho sự phản bội. Và chị đủ nhẫn tâm, đủ mạnh mẽ để buông bỏ một người chồng bội bạc. Thành ra khi anh lang chạ bên ngoài, chị chỉ bỏ qua một lần duy nhất. Nay anh tái phạm chị dứt khoát đệ đơn ly dị bởi vì đã có lần thứ hai, tức nghĩa sẽ có nhiều lần sau nữa. Mà chị là người đàn bà thủy chung thì làm sao chấp nhận con người bội bạc như vậy.

Khác với thường lệ, bữa đó anh về nhà sớm. Anh đứng ngoài cửa khản cổ gọi chị, chị ngồi trong nhà mắt nhìn tivi mà mặt lạnh tanh không cảm xúc. Chị mở tivi thật to để lấn ác đi tiếng gọi mở cửa của anh. Chị vẫn ngồi đấy, chị ngồi thật lâu. Rồi như muốn chứng kiến người chồng phản bội bị nhốt bên ngoài, chị lên sân thượng đứng nhìn xuống. Lúc bấy giờ chị không còn đau khổ nữa, mà thay vào đó là cảm giác thất vọng, chị thất vọng đến cùng cực. Thì ra đến giờ em mới hiểu, cảm giác thất vọng nó đáng sợ đến mức nào. Hoá ra, đau đớn chỉ là khởi đầu của nỗi đau, nhưng thất vọng mới là tận cùng của đau khổ. Sáng hôm sau chị mở cửa đi làm, anh chạy đến quỳ gối năn nỉ chị xin tha thứ. Nhưng tất cả đã quá muộn, cơ hội chị dành cho anh đã hết rồi, mà cái gì đã hết thì làm sao lấy lại được? Đối với chị, thứ tha một lần là vị tha, thứ tha lần hai là hại mình. Một người thật tâm sẽ không phạm một lỗi hai lần. Thứ tha cho người chính là cho bản thân một cơ hội, không cứ là phản bội lần 1 sẽ có lần hai, nhưng phản bội lần 2 nhất định đừng để có lần 3.

Hôm qua, em đến nhà chị sau một tuần chị và anh ly dị. Nhìn chị đi lại trong gian bếp vắng bóng chồng, tự nhiên em thấy thương chị đến lạ. Em hỏi chị đã bao giờ trong một giây phút yếu lòng, chị hối hận vì mình đã quá thẳng tay với anh hay chưa? Chị cầm tách trà nóng mắt nhìn xa xăm: “thật ra… chị là người kiên cường, sự kiên cường ẩn sâu trong tâm hồn chị mà bình thường không ai nhìn thấy được. Nhưng kiên cường không có nghĩa là tuyệt tình. Chị từng hứa với lòng, chị không bao giờ tha thứ cho người phản bội, nhưng chị sẽ tha thứ một lần cho họ nếu họ phạm sai lầm. Và sự tha thứ, sẽ tuỳ thuộc vào sự phản bội nông hay sâu, mới hay lâu và dài hay ngắn. Nếu sự phản bội mới chỉ ở mức độ chớm bắt đầu, khi mà mọi chuyện chưa đi quá xa thì may mắn có thể vãn hồi. Nhưng trong trường hợp của chị, sự phản bội đã quá lâu và tình đã quá sâu thì từ bỏ luôn là sự lựa chọn tốt nhất cho mình cho người”.

Em hỏi: “chị đã từng yêu anh ấy rất sâu đậm. Anh chị đã cùng nhau trải qua năm tháng thanh xuân của cuộc đời. Em nhớ có lần ba mẹ không đồng ý cho chị lấy anh, chị đã ra sức thuyết phục cả ba tháng ba mẹ mới bằng lòng. Bây giờ chị chia tay anh, nếu đặt trường hợp như em, tình yêu lớn đến thế thì em không thể nào chia tay được đây chị ạ!”
Chị đặt tách trà xuống, chị quay sang nhìn em, giọng nghiêm nghị thấy rõ: “Không có tình yêu nào quá lớn đến mức không dám buông tay, chỉ cần đủ tuyệt vọng thì yêu có bao sâu, duyên có bao chặt cũng có thể tuyệt tình cắt đứt".

Em về nhà và không ngừng suy nghĩ về chị. Chị nói phải, đúng là trong cuộc sống, ai cũng có lúc sai. Ai cũng có một lần lạc bước, một lần tim lỡ nhịp và một lần lòng chông chênh. Không ai đoan chính một đời, cũng chẳng ai nhất nhất luôn đúng cả đời. Ai rồi cũng có lúc phạm sai lầm, và khi ấy cái họ cần chính là một người bao dung. Có những người, cần một lần sai để học được cách trân trọng. Nhưng trong trường hợp của anh, anh đã sai lại chưa bao giờ biết trân trọng những hạnh phúc mà anh đang có. Anh chưa bao giờ biết sửa sai khi chị cho anh cơ hội làm lại cuộc đời. Thành ra đến giờ phút này đây, anh đâu có tư cách gì mà oán trách chị. Tình cảm của chị dành cho anh đến giờ phút này đã cạn tàu ráo máng thì dây dưa để làm gì? Đàn bà, có lúc cũng phải nhẫn tâm tuyệt tình đến tận cùng. Có khóc lóc níu kéo cũng không khiến người đàn ông bội bạc quay về. Đừng để vị tha là ngu xuẩn, đừng để bao dung là quỵ luỵ, đừng biến tình yêu thành sự thương hại. Lúc này, người đàn bà cần phải tuyệt tình, nhẫn tâm đến vô cùng mới mong tìm lại được bình yên trong tâm hồn./.

St

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep