Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

10 năm sau ngày đuổi tôi đi, cả nhà nhà chồng quỳ gối cầu xin tôi làm điều động trời này...

KENHPHUNU.COM  | 20:00 , 16/11/2017
10 năm sau ngày đuổi tôi đi, cả nhà nhà chồng quỳ gối cầu xin tôi làm điều động trời này...

Quen anh được một năm thì tôi có bầu. Gia đình anh phản đối dữ lắm. Mẹ anh không thích tôi. Nhưng vì biết tôi và con trai bà đã ăn cơm trước kẻng, bà đành phải đồng ý cho cưới.

App hoa anh đào

Chồng tôi cũng yêu vợ, nhưng anh lại luôn luôn nghe lời mẹ. Bất kể là việc gì, cứ mẹ bảo là anh lại cun cút làm theo. Tôi nhiều lần mệt mỏi, chán nản vì với phải ông chồng nhu nhược, góp ý với anh, thậm chí giận hờn mong anh thay đổi nhưng rồi khi nào anh cũng ngụy biện cho mình.

- Anh sao cái gì cũng nghe mẹ vậy?
- Thì mẹ là mẹ mà em, mẹ nói thì phải nghe chứ, không nghe sao được?
- Đâu phải cái gì mẹ cũng đúng đâu. Anh có nghe mẹ thì cũng phải biết cái gì đúng cái gì sai mà nghe chứ, sao lại nhu nhược đến mức đó?
- Này, cô im đi, ai cho cô quyền xúc phạm mẹ tôi?!

Đến nước này thì tôi đành phải chấp nhận "sống chung với lũ" chứ biết làm gì hơn. Trong nhà, mọi việc từ lớn tới nhỏ đều do mẹ chồng quyết định, và bất cứ điều gì mẹ chồng yêu cầu, chồng tôi đều răm rắp làm theo, không cãi nửa lời.

Tôi làm dâu vô cùng cực khổ. Vì bà chẳng ưa tôi, nên những ngày tháng làm vợ làm dâu của tôi thật sự như ác mộng. Sáng sớm tinh mơ, tôi phải dậy nấu nướng cho đại gia đình trong khi bầu bí mệt mỏi vô cùng, việc nhà từ A đến Z đều đến tay. Đã thế mẹ chồng chưa bao giờ hài lòng, bà luôn miệng chửi bới, xét nét tôi vô cùng cay nghiệt. Mẹ chồng tôi xét nét từng tí một. Lúc nào bà cũng tìm thấy lỗi của tôi để mà trách móc, đay nghiến, chì chiết. Mọi việc trong nhà đều đến tay tôi. Bầu bí mệt mỏi, nhiều lúc tôi ngồi nghỉ, nếu chẳng may bị mẹ chồng bắt gặp thì bà chửi mắng:

Ảnh minh họa

- Chưa làm đã nghỉ, lười biếng quá mà.
- Mẹ, con bầu bì mệt mỏi, con làm việc từ sáng sớm tinh mơ, mệt quá con mới ngồi nghỉ tay một chút thôi ạ.
- Á à, đã làm biếng làm nhác lại còn cãi chày cãi cối nữa. Nhà này vô phúc mới cưới phải loại con dâu hư hỏng như cô.

Mỗi lần mẹ chồng nổi cơn thịnh nộ là tôi lại phải lặng im chịu đựng không dám nói gì. Chồng tôi không những không nói đỡ cho vợ tiếng nào, lại còn bênh mẹ chằm chặp mà chửi mắng luôn cả vợ. Anh còn hờ hững xa lánh tôi.

Rồi tôi sinh con gái, và ngay lập tức cả nhà chồng xem tôi như tội đồ, vì "không biết đẻ". Con đau ốm, hay khóc, sốt suốt đêm gì cũng một mình tôi chăm con mà ông bà và chồng tôi chưa bao giờ giúp, cũng chưa bao giờ bế con lấy một lần. Tôi tủi thân vô cùng nhưng cũng chỉ biết cắn răng chịu đựng.

Mọi việc chưa dừng lại ở đó. Một ngày tôi phát hiện chồng tôi có bồ. Khi đó con tôi vừa tròn 9 tháng tuổi. Đau đớn, suy sụp, tôi khóc rất nhiều. Chồng tôi mải mê với cuộc tình bên ngoài, ngày nào cũng đi sớm về trễ, chẳng bao giờ ngó lấy con một cái. Còn bố mẹ chồng thì bênh chồng tôi ra mặt, họ còn bóng gió đuổi tôi ra khỏi nhà.
- Cái ngữ vợ ấy thì chồng nó có bồ phải rồi. Nhìn lại bản thân mình đi, đến đẻ còn không biết đẻ thì làm được gì.
- Con đẻ con trai hay con gái là do chồng con mà mẹ...
- Lại còn cãi à!

Sự chịu đựng nào cũng có giới hạn. Tôi chịu đựng như thế đến khi con tròn 1 tuổi thì ly dị. Đời này, có chết tôi cũng không quên được khoảnh khắc chồng đặt bút ký vào đơn nhanh như thể anh chờ đợi điều này đã lâu lắm rồi.
Sau khi ly hôn, tôi bế con về nhà bố mẹ đẻ. Thương tôi, bố mẹ hỗ trợ hết mình, vừa chăm con giúp, vừa cho vay vốn để mở một quán cà phê. Trời thương, tôi làm ăn cũng thuận lợi. Có ít vốn rồi tôi xoay qua bán thêm quần áo, mỹ phẩm... Nhờ có duyên buôn bán mà tôi rất đắt hàng. Sau 5 năm tôi cũng mua được nhà. Tôi mừng lắm, vậy là mẹ con tôi có một tổ ấm riêng.

Công việc làm ăn của tôi vô cùng phát đạt, giờ khi con tôi 10 tuổi thì tôi cũng đã có một số vốn kha khá, mua thêm được một căn nhà và mua xe. Con gái thì ngoan ngoãn vô cùng, tôi thấy đời mình thật may mắn. Mọi thứ tưởng thế là an bài, ai ngờ một ngày tôi gặp lại chồng cũ.

Anh và mẹ anh đến tìm tôi. Họ nói họ đã ân hận vì khi xưa đuổi tôi ra khỏi nhà. Họ xin tôi cho họ cơ hội để chuộc lại lỗi lầm ngày xưa.

Hóa ra sau ngày chia tay tôi mấy năm, công ty anh phá sản, anh thành ra thất nghiệp, trước đấy có bao nhiều tiền của, anh ăn chơi gái gú hết cả rồi. Căn nhà đang ở phải bán đi, cả gia đình chuyển về khu tập thể cách nhà tôi không xa là mấy.
- Mẹ xin con, ngày đó bố mẹ đã không hiểu con, lại còn tìm cách để con ly hôn, bây giờ bố mẹ hối hận lắm rồi, con hãy cho bố mẹ cơ hội nhận lại cháu - Mẹ chồng tôi đau khổ nói.

Chồng cũ tôi còn lẻo mép hơn:
- Anh có tội với mẹ con em, bao năm qua anh đã để mẹ con em chịu cực khổ đủ rồi, hãy tha thứ và về với anh để con mình còn có bố có mẹ nhé em.

Tôi nghe mà chỉ thấy buồn cười. Tôi cũng được biết khi tôi vừa ra đi thì anh ta lấy vợ. Cô bồ đã có bầu trước đó, và đã bày mưu mồi chài anh, sau đó lại còn gom hết của cải của anh rồi bỏ đi với người tình.

Kể từ hôm gặp lại, chồng cũ thường xuyên tìm tôi làm phiền, nhất là khi biết tôi không tái hôn, anh ta thậm chí còn đòi tôi "nối lại tình xưa". Tất nhiên tôi chẳng dại mà đồng ý, giờ tôi sống 1 mình vô cùng thoải mái. Chẳng biết anh ta nói với mẹ thế nào, cả bố mẹ chồng cũ đều đến tìm và cầu xin tôi tha thứ, cho họ cơ hội được nhận con nhận cháu.

Tôi quả thực thấy khó chịu vô cùng, cũng không biết nên làm gì bây giờ nữa. Tôi không muốn dính dáng gì đến người cũ nữa, nhưng thú thực tôi cũng có chút động lòng khi chồng mang con gái ra cầu xin tôi. Liệu tôi có nên mở lòng cho nhà chồng cơ hội, để con gái tôi có bố có mẹ, có ông bà nội ngoại tử tế hay không?

St

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep