Trót lỡ trao thân cho anh ngay từ lần đầu hò hẹn, tôi đã mang cốt nhục của anh, để cùng anh xây dựng hạnh phúc gia đình không có tình yêu.
Từ ngày cưới nhau về, anh vẫn bắt tôi "phục vụ" anh mỗi đêm dù đang mang thai hay mới sinh dậy được 1 tháng. Rồi khi con tôi tròn 1 tuổi, chồng tôi không bao giờ buông cho tôi một ngày nghỉ ngơi. Tồi tệ hơn anh còn không cho tôi... mặc quần, bắt tôi mặc váy để phục vụ những khi anh có nhu cầu. Tôi cảm thấy mình như nô lệ tình dục của anh. Nhưng vì còn vướng bận chuyện con nhỏ, tôi không thể buông bỏ chồng... Và còn tồi tệ hơn... khi nhu cầu của anh bắt nguồn từ căn bệnh "cuồng dâm" của mình.
Tôi có cùng anh ấy đi khám tại bệnh viện và có nghe chính bác sĩ bác anh ấy bị bệnh cuồng dâm. nhưng tôi biết căn bệnh ấy có thể kiềm chế, ngặt nổi bản tính anh ấy đã vậy. Tôi khá lo lắng cho sức khỏe của anh ấy về sau nhưng càng thấy tủi khổ cuộc sống của bản thân mình. Tôi không biết phải làm gì để có thể khiến mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn... Và chính tôi bây giờ cũng không hiểu cả bản thân mình đang muốn gì... Xin hãy giúp tôi chọn lựa đúng đắn!