Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

‘Ngày nào em cũng diện đẹp lồng lộn nhưng bỏ mặc con bẩn thỉu với cái áo màu cháo lòng thế này hả vợ?’

KENHPHUNU.COM  | 13:00 , 18/11/2017
‘Ngày nào em cũng diện đẹp lồng lộn nhưng bỏ mặc con bẩn thỉu với cái áo màu cháo lòng thế này hả vợ?’

Giờ tôi chẳng biết phải làm thế nào để cô ấy thay đổi đây? Tôi chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào làm mẹ kiểu này...

App hoa anh đào

- Trong hội này vợ ông là đẹp nhất đấy. Vợ đẹp mà chẳng thấy dẫn đi cùng mấy nhỉ, giấu ở nhà cho nó mới à? Như bọn tôi đây này, mấy bà vợ xấu xí, bảo không cho đi cho đỡ mất mặt thì đã đành.
- Phải đấy, vợ tôi á chỉ được mỗi cái nấu ăn ngon với chiều chồng chứ quần áo, đầu tóc lúc nào cũng xộc xệch, xấu chả buồn nhìn.
- Các công cứ nói quá lên, tôi còn ước vợ mình bằng nửa vợ các ông chẳng được ấy.

Tôi mới nói như thế, cả bọn đã hùa vào trêu tôi khiêm tốn thái quá. Tôi chẳng dám mở lời nói thêm câu gì nữa, không lại tự biến mình thành “thằng đàn bà” đi nói xấu vợ.

Tôi và vợ kết hôn cách đây 3 năm rưỡi. Vợ tôi là con một trong gia đình giàu có, được ăn sung mặc sướng, chẳng phải động tay vào việc gì từ nhỏ. Nhờ nhà vợ hỗ trợ một ít vốn, tôi tự mở được công ty riêng. Từ đó, công việc của tôi khá thuận lợi, năm nên làm ra. Tôi rất tôn trọng vợ và cả bố mẹ của em vì họ chưa bao giờ mang điều đó ra để coi thường hay nói tôi sống dựa dẫm vào bên ngoại.

Vợ tôi vốn khá xinh xắn, sắc sảo. Trong các buổi tiệc với đối tác, em luôn biết cách cư xử khôn khéo khiến tôi mát mày, mát mặt lắm. Duy chỉ có một điều khiến tôi không hài lòng về vợ là lấy nhau rồi mà cô ấy vẫn không chịu có con vì:

Ảnh minh họa

- Sinh xong xấu lắm,anh không thương em à? Da bụng nhăn nheo mà toàn mỡ thôi, anh có yêu được không? Cứ để cho em thêm 1 thời gian nữa đi, làm gì mà vội vàng.

Tôi nhờ bố mẹ hai bên khuyên can mà cũng chẳng an thua. Cuối cùng, tôi phải dùng đến chiêu chọc thủng bao cao su mới đưa được cô ấy vào “tròng”. Khi ván đã đóng thuyền, tôi cũng không dám thừa nhận vì nếu thế chắc chắn cô ấy sẽ bắt tôi ôm chăn gối ra phòng khách ngủ để trừng phạt là cái chắc. Chẳng dại gì mà tôi lại đi nói ra cái tội tày trời ấy.

Lấy nhau từng ấy năm, tôi không để vợ phải động tay vào việc gì. Thương cô ấy nên tôi thuê hẳn người giúp việc, vợ sống sung sướng trong nhung lụa chẳng khác gì bà hoàng, đến nấu ăn có khi cô ấy cũng chẳng biết làm gì ngoài món rau và thịt luộc. Lúc ấy, cứ nghĩ chiều vợ là tốt nhưng bây giờ tôi mới thấy quan niệm đó của mình là hoàn toàn sai lầm.

Đợt con tôi được gần 2 tuổi, cô ô sin bận việc gia đình nên xin về quê nghỉ 1 tuần. Đúng mấy hôm đó, tôi lại phải đi công tác 5 ngày ở Đà Nằng. Biết vợ vụng về, trước lúc đi tôi đã bảo cô ấy rằng:
- Em ở nhà nhớ chăm con cẩn thận đấy nhé.
- Được rồi, em đẻ được con ra mà không chăm được con sao, anh cứ làm quá lên ấy chứ.

Đi làm mà tôi không được yên lòng, hôm nào cũng phải gọi về cho cô ấy xem con ở nhà có ngoan không, có ăn được nhiều hay không. Vừa kết thúc ngày làm việc cuối cùng, tôi nháo nhào chạy về nhà với mẹ con cô ấy luôn.

Bước vào cửa, đập vào mắt tôi là cả một cảnh tượng kinh hoàng. Nhà cửa như bãi chiến trường, bừa bộn, bẩn thỉu, bát đũa chất thành đống trên kệ bếp. Tôi thở dài ngao ngán đi lên phòng ngủ thì còn sốc hơn khi thấy thằng bé con đang ngồi chơi một mình bên cạnh vũng nước đái và mấy cái đồ chơi, còn vợ tôi thì ngồi vắt chân sơn móng tay.

Lúc này, tôi không thể nào kiếm chế được nữa liền quát lên:
- Em ở nhà kiểu gì mà mẹ thì ăn diện đẹp lồng lộn, bỏ mặc con bẩn thỉu thế này? Anh dám chắc cái áo này em mặc cho con ít cũng 2, 3 ngày rồi phải không?
- Mới có 2 ngày thôi mà anh, máy giặt thì hỏng, mấy hôm nay lại mưa em không dám động vào nước lạnh, có giặt cũng mãi không khô được mà còn hôi rình ra ấy chứ.
- Em đang biện hộ cho cái việc lười của mình có phải không? Chẳng có người mẹ nào lại để con thế này hết. 7h tối rồi, em cho con ăn gì chưa hả?
- Em chưa, em định đợi anh về nấu cháo cho con ăn đấy. Lát em có hẹn với bạn phải ra ngoài rồi.

Bực chẳng nói được gì nữa, tôi ôm con đi tắm rửa rồi dọn dẹp bãi chiến trường của vợ. Thật chưa bao giờ tôi thấy ai như cô ấy, dù giận vợ lắm nhưng vẫn cố phải kiềm chế.

Những ngày sau đó, tôi khuyên can vợ đủ điều, mong sao cô ấy tự ý thức được mà thay đổi. Một tháng sau, để xem mọi chuyện đã tiến triển như thế nào rồi, tôi cố tình cho cô giúp việc nghỉ 3 ngày về quê, còn cho cô ấy tiền đi tàu xe và mua quà về quê.

Tôi đi làm từ sáng, trước lúc đi còn bảo đi bảo lại với vợ rằng:
- Hôm nay, em nhớ đừng ra ngoài, ở nhà với con đó nhé, 5h chiều anh về.

Kết cục là vừa bước vào nhà tôi lại thấy con trai ngồi chơi ở phòng khách, nước mũi đã chảy suýt đến tận miệng mà phát điên lên:
- Con ốm, sổ mũi thế kia mà em không biết lau cho con à? nhìn có khiếp không.
- Đâu? À ừ, để em lau.

Dường như vợ tôi cứ cắm mắt vào laptop xem phim Hàn Quốc nên chẳng mảy may để ý gì đến con, lúc tôi nói cô ấy mới phát hiện ra thì phải:
- Trưa nay em cho con ăn gì rồi?
- Em mua cháo hàng gần nhà mình cho con ăn với uống thuốc rồi.

Đến lúc này, lòng kiên nhẫn trong tôi cạn kiệt, không thể nào chịu đựng được nữa rồi liền quát thẳng vào mặt cô ấy:
- Em có chăm được con không hay để anh thuê người khác làm mẹ nó. Em suốt ngày ngắm vuốt, tóc tai, quần áo, sơn móng tay rồi còn phim ảnh nữa, con có thế nào cũng không quan tâm là sao?
- Ơ hay, em cho con chơi ngoan, không quấy khóc thì việc gì phải bế, bế nhiều nó lại bện mẹ, hư ra. Ngay từ đầu em đã chưa muốn sinh con bây giờ rồi, nên đừng đòi hỏi gì ở em cả.

Tôi không kiềm chế được tát vợ 1 cái thì cô ấy liền gọi điện về cho bố mẹ đẻ khóc bù lu bù loa lến. 30 phút sau, ông bà có mặt ở nhà tôi, nghe ngọn ngành mọi chuyện ông bà cũng bênh bố con tôi chứ không đứng về phe cô ấy.  Giờ tôi chẳng biết phải làm thế nào để cô ấy thay đổi đây? Tôi chưa bao giờ thấy một người phụ nữ nào làm mẹ kiểu này.

St

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep