Tôi không nghĩ cô ấy có thể sống thành 2 con người khác nhau đến thế. Tôi bỗng ám ảnh bởi sự thay đổi chóng mặt mà không rõ nguyên nhân.
3 tháng yêu nhau, những gì mà tôi cảm nhận ở em là một sự giả tạo, đánh đổi... Tôi thương em nhưng không nghĩ chúng tôi sẽ có một kết cục tốt đẹp nếu như tình trạng của em vẫn không thay đổi.
Tôi và em quen nhau trong một lễ cưới của đứa bạn thân. Em hiền hậu, cười nói duyên dáng và dường như là một cô gái kín đáo, ít chia sẻ. Tôi bị em thu hút bởi những điều bình dị đó. Qua tìm hiểu tôi được biết, gia đình em gặp không ít khó khăn, ba mẹ đều làm nông, gia cảnh không quá êm ấm. Tuy nhiên, vì cảm mến, tôi quyết định cưa cẩm và em nhanh chóng ngã khụy vào tay tôi.
Em hiện đang là sinh viên đại học năm thứ 3, còn tôi đang làm tại một công ty lớn, chưa hẳn giàu có nhưng tôi cũng có một căn nhà riêng không ở chung với ba mẹ. Tôi yêu em bằng tất cả những gì đẹp nhất mà tôi còn lưu đọng lại. Giá như tôi không phải là bạn bè trên mạng xã hội của em thì có lẽ tôi đã không nản vì em như bây giờ.
Chuyện là, hôm đó, tôi dẫn em ra mắt mấy thằng bạn thân. Vừa nhìn thấy em, một trong 4 thằng đã ngờ ngợ nhìn em quen lắm. Em chẳng ngại ngần hỏi luôn: "Facebook của em trăm nghìn lượt theo dõi, tên L.A ấy, anh có theo dõi em không". Mọi người tá hỏa ra là vậy. Tôi hoang mang không hiểu lũ bạn đang nói đến chuyện gì, vì thú thật tôi cũng ít hay nói trắng ra là không có thời gian tham gia mấy trò vô bổ trên mạng Xã hội thiêu đốt thời gian ấy.
Thế nhưng, về đến nhà, nghĩ lại sự dò xét, chiêm chọc của mấy thằng bạn hồi chiều, tôi đã mở máy ra tìm em trên mạng xã hội. Và một sự bất ngờ đến học cả cốc nước tôi vừa nâng lên tới miệng.
Trên facebook em trắng như bốc, như một nàng tiểu thư kiều diễm và đầy hớ hênh. Hàng trăm ngàn lượt like, share với những lời lẽ chia sẻ không được mát tai cho lắm.
Lần dở, hóa ra em là một blogker với những thứ nhăng nhố bình phẩm tụng tán tung hô của bao nhiêu người. Em chia sẻ nào có đúng cho cam, toàn những lời lẽ học đòi, thậm chí chửi tục trước lời khen chê vô vàn của bao nhiêu đứa rỗi hơi.
Chẳng những thế, trên facebook của mình em toàn đăng những bức ảnh tại những chốn sang trọng, kiều diễm, trong khi trong mắt tôi em không phải là cô gái như thế. Ba mẹ em thực chất làm nông, và tôi nghĩ họ cũng chưa bao giờ ngồi lên những chiếc bàn ăn hay những cuộc bar bủng như những gì em truyền tải.
Tôi lắc đầu ngao ngán. Định rằng sẽ có một cuộc trò chuyện với em về vấn đề này.
Chiều thứ 7 vừa rồi, chúng tôi gặp nhau, tôi lôi ra hết tất cả những gì tôi chứng kiến, em ngại ngùng khác hẳn với thái độ kiêu hãnh, mạnh miệng trên mạng xã hội. Tôi chẳng hiểu nổi em là ai, ai là em, trước mặt tôi em vẫn nhu mì và đáng thương như thế. Em nói "Anh không bằng lòng sao, em sẽ thay đổi", tôi im lặng ra về trước vì quá bực không muốn mắng em.
Tối đó, rảnh rỗi tôi lại mở face ra thì từ bao giờ em đã có một clip tung lên với nội dung "Không yêu thì next, đừng biến người yêu bạn thành con người khác". Tôi choáng váng lần 2 và tôi ngầm hiểu em đang nói tôi.
Nghe từng lời em nói, vẻ rất cứng cỏi và đầy thách thức, tôi thất vọng vì em và nhận thấy mình đã lựa chọn sai. Dường như chính em đã không còn là em trên trạng mạng ảo ấy nữa rồi.
Tôi không thể cưới một con người đáng mến nhưng nhiều mặt, ảo diệu, bất cần và không hề hiểu biết như ấn tượng ban đầu của tôi về em nữa. Lặng lẽ tắt máy, tôi nằm nghĩ sẽ phải nói gì để dừng lại với một cô gái ảo nhưng cũng đáng thương như em đây!
Vinh (Quận 12, TP.HCM)