Kênh Phụ Nữ Kênh Phụ Nữ

Sinh được thằng con trai mà cô em dâu sắp leo lên đầu làm mẹ chồng tôi đến nơi rồi. Phận đàn bà sao cay đắng vậy

KENHPHUNU.COM  | 11:00 , 22/06/2017
Sinh được thằng con trai mà cô em dâu sắp leo lên đầu làm mẹ chồng tôi đến nơi rồi. Phận đàn bà sao cay đắng vậy

Nhà chồng tôi có hai con trai, Phát chồng tôi là con trưởng nhưng tôi lại cho ra đời hai cô công chúa. Chồng tôi không phải là người cổ hủ, gia trưởng, nên anh cũng không quan trọng chuyện con trai, con gái lắm! Khi vợ hỏi:

App hoa anh đào

- Em sinh hai đứa con gái, anh có buồn không?

Chồng tôi nhìn vợ cười rồi trả lời rất thành thật:

- Anh không thấy buồn đâu. Em cứ yên tâm ! Con nào mà chẳng là con! Nuôi con gái càng nhàn chứ sao!

- Nhưng anh là con trưởng, anh không sợ sau này chuyện thờ cúng không ai gánh vác à?

- Em cứ lo bò trắng răng, nhà mình còn thằng Hưng (em chồng tôi) nữa cơ mà. Sau nó lấy vợ, mà sinh được con trai, thì để cho nó làm con trưởng, thờ cúng bố mẹ. Còn về phần vợ chồng mình, sau này đến lúc trăm tuổi, tìm một ngôi chùa để gửi gắm thế là xong.

Nghe chồng nói thế, tôi cũng yên tâm. Còn về phần bố mẹ chồng, tôi biết ông bà cũng buồn nhưng không tỏ thái độ gì với con dâu. Nhưng đến khi chú Hưng lấy vợ thì mọi chuyện thay đổi hẳn.

Ảnh minh họa

Hưng và Tuyết cưới nhau được nửa năm thì Tuyết báo tin cô ấy mang bầu con trai. Bố mẹ chồng tôi mừng vui ra mặt. Hồi đó, hai chú thím vẫn chưa mua chung cư ra ở riêng mà sống cùng cả nhà.

Từ ngày mang bầu quý tử, thái độ của Tuyết với tôi thay đổi hẳn. Thím ấy cần gì là nhờ tôi thẳng thừng, chẳng nể nang gì cả. Có hôm tôi đang đưa miếng cơm lên miệng mà thím ấy nói luôn:

- Chị Vân ơi, em không ăn được cá. Chị ốp cho em quả trứng được không?

Mẹ chồng tôi cũng ngại vì tôi đang ăn cơm, bà bảo tôi cứ ăn đi, để đó bà làm. Nhưng là dâu con, lẽ nào tôi lại điềm nhiên ngồi ăn để mẹ chồng đứng lên.

Bố mẹ Tuyết có mỗi một mình thím ấy là con nên chiều chuộng ghê lắm, chẳng bắt làm việc gì. Tính Tuyết vừa tiểu thư, lại không biết ý nên, khi đi lấy chồng Tuyết vẫn lười làm việc nhà. Gọi là lười, nhưng trước khi có bầu, ít ra cô ấy còn sờ tay vào việc này, việc nọ. Từ khi có em bé, Tuyết lấy cớ nghén nên chẳng mó tay vào việc gì.

Bao nhiêu việc nhà, tôi và mẹ chồng đều phải làm hết. Mẹ chồng tôi bị bệnh khớp và thoái hóa cột sống nên cứ trở trời là lại đau và không vận động được nên thành ra tôi phải gánh hết. Chồng tôi thấy vợ đi làm về là quần quật với việc nhà cũng xót nên bảo:

- Cái Tuyết nó lười thật đấy. Ngày nào thím ấy chẳng đi làm chứ có phải là yếu ớt lắm đâu mà sao lúc cứ ỷ lại việc nhà cho em. Để anh nói với thằng Hưng.

Tôi nghe thấy thế liền can chồng:

- Thôi anh. Em dọn cố một tý là xong. Đằng nào thì sang tháng vợ chồng chú ấy cũng chuyển ra sang chung cư ở rồi. Anh nói làm gì rồi hai anh em lại mất đoàn kết.

Hai vợ chồng chú Hưng chuyển ra chung cư sống riêng, gánh nặng của tôi như vơi đi một nửa. Ít ra, mỗi bữa tôi không phải hầu thím Tuyết với cái chế độ ăn uống đặc biệt là tôi mừng lắm rồi.

Nhưng khi Tuyết sinh con, dù đã ở riêng nhưng tôi lại phải hầu hạ bà đẻ từ xa. Lấy cớ tôi nấu ăn ngon, Tuyết toàn thỏ thẻ với mẹ chồng tôi:

- Mẹ ơi, mẹ bảo chị Vân hầm gà hạt sen cho con với. Chị ấy nấu món đó ngon lắm!

Thế là hết gà hạt sen, rồi đến cháo chân giò, bồ câu… đồ tẩm bổ của thím ấy hầu hết đều do tôi nấu. Sau này khi sinh thằng Ken, mỗi lần sang chơi, cho thằng bé đi tè, thím ấy cố tình nói thật to để trêu tức tôi:

- Chim xinh, chim ngoan của mẹ tè đi nào. Của quý của hiếm chứ không phải đùa đâu.

Chủ nhật, chú thím bế con sang chơi với ông bà có nửa ngày thì có thể tự nấu sẵn cháo cho con, sau đó sang hâm lại cũng được. Đằng này thím ấy chỉ bế mỗi con sang rồi lại nhờ tôi nấu.

- Ở bên này có nồi áp suất, bác ninh một lúc là xong thôi mà.

Thím ấy cứ nói nhẹ như lông hồng ấy. Cháo của trẻ con vốn lích kích. Nấu không ngon, thằng Ken không ăn được thì lại bảo là tôi không nhiệt tình với cháu. Nhưng nấu được nồi cháo ngon cho thằng bé thì tôi cũng vã mồ hôi.
Một chuyện bực mình nữa là Tuyết cứ nhằm lúc bố mẹ tôi ngồi uống trà lại buông những câu như để trêu ngươi việc tôi chỉ sinh được hai đứa con gái, kiểu như:

- Có cháu trai rồi, sau này về quê ăn giỗ ông bà cũng đỡ lăn tăn với họ mạc nhỉ.

Nhiều lúc tôi điên quá, liền nghĩ: “Hay là cố đẻ lấy thằng con trai cho thím ấy biết mặt”. Cùng phận làm dâu, tôi đã cố cư xử ôn hòa rồi, sao cô em dâu còn không biết điều như vậy. Để được một đứa con trai mà tôi tưởng nó sắp trèo lên đầu, lên cổ tôi tới nơi rồi.

sT

CHIA SẺ BÀI NÀY
BÌNH LUẬN
chuyen muc lam dep
video lam dep