Anh tình cũ nhảy vào ô chát hỏi “Lấy chồng rồi, có khi nào em nhớ tới anh không?”, tôi gõ lại từng chữ rành rọt “Chưa bao giờ em quên anh!”. Tình cũ gửi icon mỉm cười, và tôi hiểu, anh chưa bao giờ là người hiểu tôi cả…
Ai rồi cũng mong muốn hạnh phúc, chẳng ai ôm ấp hoài những đau thương bên đời, anh đã từng trao em hạnh phúc, để lại không ít những niềm đau rồi ra đi vội vã, bình yên như chưa từng đến bên đời em
Anh tình cũ nhảy vào ô chát hỏi “Lấy chồng rồi, có khi nào em nhớ tới anh không?”, tôi gõ lại từng chữ rành rọt “Chưa bao giờ em quên anh!”. Tình cũ gửi icon mỉm cười, và tôi hiểu, anh chưa bao giờ là người hiểu tôi cả…
Vì nếu không phải là anh thì sẽ không là ai cả đâu. Hoặc anh là chồng em, hoặc em là vợ anh. Không có phương án khác để anh chọn đâu. Anh sẽ không nhẫn tâm để 1 cô gái xinh đẹp bị người ta gọi là “gái ế” đúng không?
Không chỉ tặng nhẫn kim cương, thuê khách sạn xa hoa, đại gia người Hồng Kông còn thuê máy bay trực thăng để cầu hôn bạn gái. Lễ cầu hôn này tốn hơn 1 tỉ đồng.
Đã chấp nhận cho phép một người đàn ông cởi bỏ y phục của mình thì cái quyền ân hận hay oán trách cũng chẳng còn nữa, bởi vì, khi đó, một bên tình và một bên nguyện.
Anh chàng này đã đăng tải một bức tâm thư dài, chia sẻ câu chuyện tình buồn của mình trên trang cá nhân. Bức thư này nhanh chóng nhận được sự đồng cảm sâu sắc của các cư dân mạng.
Sau buổi tối cãi vã, giận hờn và đòi chia tay, ngay sáng hôm sau, Út Hiền và Nguyên Thành quyết định dắt tay nhau đi đăng kí kết hôn để không bỏ được nhau.
Em và người yêu em chia tay nhau cũng gần một tháng rồi, hôm chia tay, em hỏi anh nhiều lần lý do tại sao chia tay, anh nói là không còn yêu em nữa, không muốn em sau này lấy người không yêu mình, không muốn em khổ…
Khi em yêu một người kém tuổi, em sẽ không ngại ngùng gọi người mình yêu là “anh”. Vì em biết, bên em, anh luôn muốn là một người con trai trưởng thành, mạnh mẽ và bản lĩnh để làm chỗ dựa cho em.
Có những người, ta biết là ta đã yêu họ, nhưng chẳng dám đến gần. Lại có những người, ta lỡ buông sự nhớ nhung ngày đêm không ngủ được, nhưng cũng chẳng tha thiết nói ra...