Thân là đàn ông, tôi đã nghe nhiều chị em nói qua nói lại về những tính xấu của mình rồi. Tôi hiểu, đàn bà chẳng ưa gì đàn ông chúng tôi, nên tội vạ đâu, đàn ông chịu hết. Chỉ có đàn bà là trong sáng, là thánh thiện, còn các kiểu đàn ông, ông nào ông nấy đều lăng nhăng, vớ vẩn, thích gái đẹp, thậm chí là phụ bạc. Chị em có người yêu rồi chia tay thì chửi rủa đàn ông là đồ phản bội, không tâm lý nên họ phải ra đi. Người nào có chồng rồi thì chê chồng, lập hội nói xấu chồng luôn. Người nào chưa có chồng thì nói đàn ông không đáng tin, lấy vào sợ họ lại lăng nhăng giống như những gã khác. Tại chị em thích đổ hết tội lên đầu đàn ông chúng tôi, chúng tôi xin nhận. Nhưng cũng thử hỏi chị em, có bao giờ tự nhìn lại bản thân mình chưa?
Tôi ra ngoài, tôi là một gã nhìn lịch lãm, phong độ, trông có vẻ có tiền, là có vẻ thôi nhé. Vì thực ra, tôi cũng chẳng giàu có, vợ chồng tôi thuộc hàng khá giả. Vợ tôi có công việc tốt, tôi cũng vậy, lại được bố mẹ hai bên gia đình hỗ trợ nên sắm được chiếc xe đẹp, đi làm, nhìn rất chi là ‘ngon trai’. Mấy cô em khác thấy tôi tít hết cả mắt. Tôi không giấu giếm chuyện mình có vợ nên gặp ai, tôi cũng chìa cái nhẫn ở ngón áp úp ra cho chị em xem. Vậy mà, có mấy cô gái trẻ, chưa chồng, đồng nghiệp của tôi cứ vào tán tỉnh rồi mắt lúng liếng, trêu đùa, nói những lời hay ý đẹp, còn chọc ghẹo tôi. Có người còn cố tình mai mối này kia để khiến cho họ cảm thấy, tôi là gã lăng nhăng…
Có em còn chủ động mời tôi đi cà phê với lý do, trao đổi công việc, trao đổi kinh nghiệm và nghe tư vấn của tôi. Tôi cười báo bận nhưng có vẻ cô này cũng không muốn buông tha tôi, nên những lần sau, cô ấy vẫn tiếp tục ‘mời chào’.
Giả sử, nếu tôi là người có chức tước, là cấp trên của cô nàng, tôi đảm bảo, chỉ vài lời là các em ngả vào lòng tôi. Còn nếu tôi là tay đồng nghiệp trăng hoa, buông đôi ba lời tán tỉnh, tôi cũng tin, các cô ấy sẵn sàng sống chết để yêu tôi, và tự tạo cho mình tấm bi kịch, yêu đàn ông có vợ. Tự các em rơi vào lưới tình, rồi các em lại đổ tội cho đàn ông chúng tôi này kia, rằng có vợ rồi còn yêu các em, còn hứa hẹn đủ thứ trên đời. Nhưng ví dụ nhé, nếu có chuyện tôi yêu cô nào đó thật vì cô ấy tình nguyện ngã vào lòng tôi thì tội có phải hoàn toàn do tôi không? Nếu như vợ tôi phát hiện, tôi mang tiếng là ngoại tình, phụ bạc. Nhưng các em thử nghĩ xem, không có những cô đàn bà mắt đưa tình kia dụ dỗ, đàn ông chúng tôi nào lao vào vòng lao lý.
Nói vậy để khẳng định rằng, đàn bà mà cứ kiểu cho không như vậy, đàn ông có kiềm chế mấy cũng khó lòng thoát được ải mỹ nhân. Tất nhiên không phải ai cũng thế. Nói không tự khen chứ tôi thừa hiểu thế sự, mùi đời, tôi còn yêu vợ thì không dại gì có chuyện bên ngoài gái gú đâu nhé. Tôi trọn vẹn với vợ mình, tất nhiên sẽ không bao giờ để vợ mình phải chịu thiệt thòi đau khổ. Không biết những gã khác có nghĩ được giống như tôi không.
Đàn ông chúng tôi cũng muốn chung tình lắm, ai cũng muốn một vợ một con, không lăng nhăng. Nhưng cánh đàn bà, nhiều người cứ thích dụ dỗ đàn ông. Không có đàn bà, chắc đàn ông chẳng có ai đểngoại tình , vụng trộm. Đàn bà kiên định lập trường, không ngã vào lòng đàn ông, không ‘tà lưa’ với họ thì thử hỏi, họ có bao giờ xao nhãng mà quên mất việc mình đang có vợ, có con.
Hãy là những người phụ nữ chung thủy, hãy là những cô gái chỉ yêu đàn ông chưa vợ, đừng vì tiền bạc, đừng vì sự hào nhoáng bên ngoài hay vì một mục đích cá nhân nào khác mà khiến đàn ông phạm lỗi lầm. Nếu đã coi đàn ông là những người lăng nhăng, không chung tình thì phụ nữ dẹp bỏ việc đó bằng chuyện, mình cũng thật sự chung tình với chồng mình. Vậy thì đàn ông tìm đâu ra ‘đối tác’ để vụng trộm, ngoại tình, lừa dối vợ con?