Hành trình làm bố là một chặng đường đáng nhớ đối với bất cứ người đàn ông nào, nó sẽ còn trở nên “ấn tượng khó phai” hơn đối với những ông bố trẻ hoàn toàn thay đổi bản thân từ khi có con.
Mẹ chồng là người sinh ra chồng bạn, đương nhiên bạn phải thật lòng kính trọng và đối đãi cho đúng mực, hiếu thuận như mẹ đẻ. Chuyện này, từ khi mới 14,15 tuổi tôi đã được cha mẹ nhắc đi nhắc lại nhiều lần.Thế nhưng tôi lại không may gặp phải một người mẹ chồng xấu tính đến mức vô lý.
Đọc được bức thư để lại trước khi bỏ đi của con dâu khiến mẹ chồng bừng tỉnh, đúng là bà quá khắc nghiệt với chị. Bà luống cuống gọi con trai đi tìm nhưng..
Tôi chạy đi tìm rồi như chết lặng khi thấy nó đứng nhìn trân trân vào một người đàn ông – người đó chính là bố của nó. Anh ấy hạnh phúc bên gia đình mới
"Em đã cố gắng để yêu một mình chồng nhưng không được… Em có quyền hạnh phúc cả về vật chất lẫn tinh thần và thể xác…". Khi đàn bà đòi quyền hạnh phúc về thể xác
’Cậu cố gắng bú ngoan, sạch sẽ, không làm mẹ cậu tắc sữa. Cậu biết đấy, nếu tắc thì tớ sẽ phải hút cho thông thay cậu. Chúng ta nên biết giữ gìn của chung’.
Mẹ chồng và tôi đều hết sức bất ngờ trước những lời nói gan ruột của anh - người chồng tốt của tôi. Bà còn rơm rớm nước mắt, nắm lấy tay con dâu mới và khẽ gật đầu. “Trước đây mẹ yêu thương con thế nào, giờ cứ chuyển hết sang vợ con"
Trời đất, hóa ra cô ấy vẫn mải lăn tăn cái chuyện mình chỉ là người nội trợ, không làm ra của cải để cùng chồng chăm lo đời sống gia đình. Tôi vừa thương vừa giận vợ, vì nghĩ tôi đâu phải gã chồng hẹp hòi, so bì việc mình giỏi kiếm tiền, còn vợ thì không có khả năng kiếm tiền.
Không biết bao nhiều lần Khang tự sướng về khả năng của mình, đến mức Mây còn phải tá hỏa vì chẳng hiểu từ lúc nào cô lại yêu được anh "xuất chúng" thế.
Vợ chồng tôi bất hòa do bị bạn của ông xã nhà tôi bôi nhọ, nói xấu. Tôi không thể ngờ người bạn mà chồng tôi vẫn tin tưởng có thể giở trò xấu xa như vậy.
Về phần Hưng, quá bất mãn và không thể ngẩng mặt nhìn mọi người trong cơ quan bởi những hành động ghen tuông vô cớ của vợ, anh cũng đành xin thôi việc.
Không biết có phải tạo hóa khi sinh ra đàn bà và đàn ông thì đã lập trình sẵn hai sự nhạy cảm hoàn toàn trái ngược nhau về cái sự nhận thức công việc nhà. Rằng đàn ông sinh ra là để lo những việc đại sự? Còn đàn bà sinh ra là để làm việc nhà? Lo những việc tủn mủn và làm những việc không tên?