Mối quan hệ mẹ chồng - nàng dâu trong gia đình tôi rất tốt, tôi đã từng rất hạnh phúc vì điều đó (Ảnh minh họa)
Kể từ ngày yêu cho tới khi bước chân về gia đình này làm dâu, tôi vẫn luôn tâm niệm một điều: mình quá may mắn! Tôi và chồng yêu nhau hơn 3 năm mới cưới. Chúng tôi nhận được sự ủng hộ rất lớn từ hai bên gia đình nên tình yêu khá êm đềm.
Gia đình chồng tôi vốn dĩ nền nếp, gia phong, có tiếng ở khu phố này là hòa thuận, hạnh phúc. Về làm dâu, ban đầu tôi cũng sợ mẹ chồng sẽ khắt khe. Thế nhưng thực tế, mẹ chồng tôi là người rất tâm lí, dễ tính và thông cảm cho con dâu. Những gì tôi chưa biết, mẹ nhẹ nhàng chỉ bảo. Hàng xóm láng giềng ai cũng khen, nếu không quen biết, mọi người sẽ nghĩ đây là mối quan hệ mẹ với con gái chứ không phải mẹ chồng – nàng dâu.
Sống trong một gia đình như vậy, tôi cũng luôn tự nhủ với bản thân phải hoàn thiện chính mình hơn nữa, cố gắng không làm bố mẹ đôi bên phải phiền lòng. Cuộc sống hôn nhân cũng bình yên trôi qua, duy chỉ có một điều, sau 3 năm qua đi, tôi vẫn chưa thể có con.
Được sự động viên của mẹ, hai vợ chồng tôi đi khám. Kết quả cả hai đều khỏe mạnh và tình trạng hiếm muộn vẫn chưa rõ nguyên nhân. Theo lời bác sĩ dặn, chúng tôi về nhà ăn uống bồi bổ, giữ cho tinh thần thật thoải mái và chờ đợi thêm một thời gian nữa.
Kể từ hôm đi khám về, tâm lí của tôi bất ổn thực sự. Cái việc không sinh được con nó ám ảnh tôi khủng khiếp. Bởi lẽ tôi sợ mất chồng, sợ cái hạnh phúc của mình sẽ tan vỡ. Ngoài kia đã có biết bao nhiêu câu chuyện tình như thế rồi. Tuy nhiên, tôi vẫn còn cảm thấy may mắn khi mẹ chồng không đay nghiến, không cạnh khóe gì. Ngược lại, bà vẫn đồng hành bên tôi, mua thuốc bổ cho vợ chồng tôi. Bất cứ ai mách nước ở đâu có thầy, có thuốc dành cho người hiếm muộn là bà lại đi tìm mua.
Cuộc sống hôn nhân bắt đầu rạn nứt khi sau nhiều năm hai vợ chồng không thể có con (Ảnh minh họa)
Vậy mà… gần 1 năm nữa lại qua đi, tôi vẫn chưa có tin mừng. Tôi bắt đầu sinh ra cái tính khó chịu, cáu gắt và ức chế. Giữa hai vợ chồng cũng nhiều lần xảy ra cãi cự, một phần cũng là do ức chế tinh thần và lo lắng về chuyện con cái.
Thế rồi, điều gì đến cũng phải đến. Một ngày cuối tuần, mẹ chồng tôi hớt hải chạy về báo với tôi chuyện bà thấy chồng tôi đang đèo con bé nào đó đi trên đường rồi rẽ vào nhà nghỉ. Bà sốt sắng giục tôi đi kiểm tra xem thế nào. Mẹ chồng tôi còn nói: “Cũng là đàn bà, mẹ không chấp nhận nó làm gì có lỗi với con. Nhưng mẹ già, lập cập, không biết bám theo thế nào. Con chạy qua tận nơi xem thực hư ra sao…”.
Giữa những tháng ngày mệt mỏi vì thuốc, vì biết bao áp lực vô hình từ chuyện không sinh được con, lại nghe cái tin chồng cặp bồ, được mẹ chồng ủng hộ, tôi hùng hổ đi đánh ghen. Trong đầu tôi lúc đó không nghĩ được cái gì, tôi cay cú, tôi hận. Tôi xông tới nơi, làm ầm ĩ lên và vào căn phòng nghỉ của chồng để bắt quả tang. Lúc đó, chồng tôi với cô gái kia vẫn chỉ đang ngồi trong phòng chứ chưa làm gì. Thế nhưng ai chẳng biết, làm gì có cặp nam nữ nào làm chuyện quang minh chính đại, là mối quan hệ xã giao lại dắt nhau vào nhà nghỉ.
Tôi uất ức nên lôi cô ta ra đánh. Tôi gào thét, chửi bởi ầm ĩ lên. Chồng tôi can ngăn thì tôi càng nóng máu vì nghĩ chồng bênh nhân tình. Sự vụ chỉ dừng lại khi công an khu vực đến, kéo tất cả lên phường để giải quyết. Ngày hôm sau, cả khu phố bàn ra tán vào về chuyện chồng tôi ngoại tình còn tôi đi đánh ghen… Gia đình chồng tôi xấu hổ không biết phải giấu mặt vào đâu.
Lúc này, bố mẹ chồng tôi yêu cầu họp gia đình, mời cả bố mẹ tôi sang. Mẹ chồng tôi nói: “Ở nhà này, mọi người yêu thương con như thế nào, chắc con tự biết. Ngay cả khi chồng con ngoại tình, mẹ cũng không hề bênh nó mà về báo với con luôn. Ấy thế mà con lại làm cái việc dơ xấu gia đình như thế. Mẹ tưởng con là người có học, văn minh thì đi đánh ghen cũng phải giữ giá chứ? Con làm thế này thì làm sao còn sống được với nhau nữa. Chuyện con cái đã khó, giờ chồng con thì mang tiếng ngoại tình, con thì như vậy, cả cái gia đình này bị người ngoài nhìn vào chê bai, giễu cợt, thế sống sao nổi, chi bằng… ly hôn đi”.
Tôi chết lặng người khi nghe mẹ chồng nói câu đó. Tôi biết mình đã không hoàn toàn ứng xử đúng nhưng không lẽ lại dứt mọi chuyện nhanh đến như vậy. Cũng vì tôi nóng tính, lại được mẹ chồng bảo đi đánh ghen nên tôi mới thiếu kiềm chế như vậy…
Sau hôm đó, tôi dọn về bên ngoại. Trong lúc hai vợ chồng còn đang làm thủ tục để ly hôn, tôi đã thấy chồng cũ của mình đi gặp gỡ một vài người để sớm tái hôn. Giờ tôi mới hiểu ra, cái phi vụ mẹ chồng bảo tôi đi đánh ghen chỉ là một cái bẫy để tôi sa vào và gia đình họ có cớ đuổi tôi đi mà thôi.
Theo Dantri