Em cảm thấy vừa xấu hổ vừa giận dữ nhưng không biết làm sao trước tình huống trớ trêu này. Em đã bắt gặp mẹ chồng em lấy tiền từ tủ tiền bán tạp hóa của gia đình mình. Em biết dù đó là tiền chung của cả nhà, và chẳng có gì lạ nếu mẹ em công khai lấy. Nhưng đằng này...
Em thấy đau lòng quá mọi người ạ. Hoàn cảnh của em là như thế này. Em là người Khánh Hòa, lấy chồng người Sài Gòn. Khi cưới nhau về vì em mang bầu nên tạm nghỉ công việc đi sớm về khuya. Ở nhà buồn nên hai vợ chồng quyết định mở tiệm tạp hóa vừa kinh doanh vừa để em có công việc cho bớt buồn phiền. Nói là làm, hai vợ chồng cùng bắt tay ngay. Từ lúc đầu, hai vợ chồng em tự một tay gầy dựng, đến khoảng 3 tháng khi cửa hàng tạp hóa của vợ chồng lớn và đông khách hơn thì có nhờ mẹ chồng về phụ (mẹ chồng trước đó sống với anh chồng em ở nhà của mẹ, còn em với chồng mua được nhà riêng, lúc này thì đón mẹ chồng về ở). Phần vì em vừa sinh xong còn bận rộn chăm sóc con nên có mẹ chồng giúp em lấy làm biết ơn và vui lắm.
Tình cảm em với mẹ chồng rất tốt. Bà cũng là người hồn nhiên vô tư nên chẳng mấy bận tâm đến những mâu thuẫn nhỏ của vợ chồng em. Tóm lại bà là một người khá vô tư. Nhưng em đã rất bất ngờ khi tiền bán được không cánh mà bay. Ban đầu là vài trăm nghìn nhưng dần dần em cảm thấy mất tiền triệu khi cuối tháng kết sổ. Mà ở nhà chỉ có 2 mẹ con em thì không phải em thì là mẹ chồng. Em nghĩ thế nhưng cũng hơi phân vân vì lỡ có khách vào tranh thủ trộm cũng không hay. Em nghĩ thế nhưng cũng không chắc.
Một lần, em tá hỏa khi vừa bước trên lầu xuống tầng trệt (nhà em có 3 lầu, và tầng trệt là nơi để hàng, lúc nào cũng có người trông hoặc em hoặc mẹ chồng em hoặc cả 2), em thấy mẹ chồng em đang đếm đếm tiền trong tủ. Em bước lùi chân đứng núp nhìn thế nào thì bà cuốn trong tiền bỏ vào túi. Em hoang mang không biết thế nào vì nghĩ ở nhà bà ăn uống đầy đủ, cuối tháng cả nhà cũng dẫn nhau đi mua sắm, không để mẹ chồng em thiếu thốn điều gì. Và em càng thấy hoang mang hơn khi phát hiện ra bà mê số đề. Và biết được lý do bà lấy tiền là để... đánh đề.
Giờ em mới thấy lạ là tại sao cứ 4h đến 6,7 giờ tối là mẹ chồng em ra ngoài. Có lúc về hớn hở rủ em đi shopping, có lúc thì mặt buồn rượi rượi. Nhưng có một cái hay là bà không bao giờ trút giận lên ai. Em thấy an ủi vì điều đó. Giờ em chẳng biết giải quyết thế nào. Và làm thế nào để bà bỏ ham mê số đề đây. Em thì không dám nói với chồng vì anh ấy chịu áp lực quá nhiều từ công việc, anh ấy lại đang stress vì công việc nữa. Em thấy hoang mang quá. Mọi người giúp em với ạ.